Mẹ tôi luôn tin rằng mỗi người trên thế giới này đều có những vậnmệnh khác nhau. Và chúng ta đang sống theo sự an bài của thượng đế,cũngnhư chuyện chúng ta sinh ra làm con của ba mẹ,chúng ta kết bạn vớiai,chúng ta yêu ai,những đứa con của chúng ta là ai. Tất cả đều đã đượcđịnh sẵn mà không một ai có thể thay đổi được. Nhưng tôi lại không tinnhiều vào điều đó,ít ra cho tới khi tôi nghĩ mình đã thực sự không còncơ hội để thay đổi mọi thứ. Nếu còn một cơ hội dù là nhỏ nhoi tôi cũngsẽ cố gắng tới cùng.
Chuyện về con người xa lạ kia và trái tim lỗi nhịp của mình tôi vẫngiữ làm bí mật “thôi em giấu cho riêng em biết”. Bởi vì ngay cả chínhbản thân tôi cũng cảm thấy sợ hãi và hoang mang với thứ cảm xúc ấy. Tạisao lại bối rối,tại sao lại run sợ,tại sao trái tim lại đập nhanh khingười ấy nhìn mình.
Đêm hôm ấy tôi cứ suy nghĩ mãi về vấn đề này mãi cho tới hơn nửa đêmmới ngủ được. Sáng mai dậy tinh thần liền uể oải như cọng bún thiêu.Nhưng không thể để ảnh hưởng tới học tập nên tôi vẫn phải sốc lại tinhthần để lên lớp. Mọi người trong phòng cũng lo lắng hỏi thăm tôi nhưngtôi chỉ cười trừ rồi đáp qua loa cho có lệ mà thôi.
Suốt cả buổi học đều phải lấy lại tinh thần mấy lần mới miễn cưỡngtiếp thu được một ít bài giảng. Buổi trưa chúng tôi liền ra căng tin ăncơm bởi ai cũng nổi bệnh lười lên. Lúc tới căng tin tôi lại gặp lại“người xa lạ” hôm qua. Tôi bỗng nhiên nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-truong-nu-sinh-gilenchi/56182/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.