Xấu hổ quá! Tôi nằm ở trên giường nhìn lên trần nhà.
Ryoma không biết đã đi đâu rồi, không có ở trong phòng tôi.
Có điều như vậy cũng tốt, cậu ấy không có ở đây thì cũng không khiến bản thân sẽ không cảm thấy lo lắng.Cứ nghĩ đến chuyện Ryoma giúp tôi thay quần áo, mặt của tôi lại bắt đầu nóng bừng lên.
Sao cậu ấy lại có thể giúp tôi thay quần áo? Tôi là con gái đó? Huhuhu…Bị nhìn thấy hết mất rồi.
Vậy sau này tôi đối mặt với cậu ấy như thế nào đây? Phiền quá đi! Lúc tôi đang cảm thấy phiền thì Ryoma bước vào, trong tay cậu ấy còn cầm theo cái gì đó.“Tuyết, trước tiên dậy ăn chút gì đi rồi lại ngủ.” Ryoma đặt cái bát lên trên bàn, sau đó đỡ tôi dậy.“Được.” Tôi không dám nhìn cậu ấy, chỉ nhẹ nhàng đáp lại cậu ấy.Ryoma cầm cái bát đến bên cạnh tôi tôi mới phát hiện, hóa ra là cháo hẹ.
Nhưng mà cái xanh xanh kia là cái gì? Cậu ấy không biết tôi không ăn được hành?Ryoma dường như cũng phát hiện ra sự nghi hoặc của tôi, đẩy cái bát đến bên cạnh tôi rồi nói: “Đó không phải là hành, là hẹ.
Tôi đã gọi điện thoại hỏi qua mẹ tôi rồi, mẹ nói sau khi bị cảm ăn cháo hẹ sẽ mau khỏi.” Ryoma lại quay mặt sang chỗ khác.“Cậu nấu?” Tôi có chút không dám tin, cậu ấy biết nấu cháo?“Đúng vậy.”Tôi cầm thìa xúc một miếng đưa vào miệng, có chút mặn.
Nhưng mà cũng không quá khó ăn.
Lúc tôi chuẩn bị ăn miếng tiếp theo đột nhiên phát hiện mu bàn tay trái của Ryoma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-tennis-xuy-tuyet/4574165/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.