Những tấm ảnh đen trắng. Người con gái mỉm cười.
Yêu yêu hận hận. Yêu hận đan xen.
Từ Thành Luân mỉm cười một mình trong góc tối. Ông Từ vừa gọi anh vào.Nhưng Thành Luân không vội. Có những lúc, con chó ngoan ngoãn cũng nênđi ngược lại ý chủ một lần.
-Cậu hai…Ông chủ mời cậu.
-Ừ.
Ông chủ Từ là một ngườiđàn ông gần 50 tuổi, vẫn còn rất phong độ. Từ khi nhận Thành Luân về,ông đều đối xử với anh hòa nhã, như một người cha nhân từ. Lúc nhỏ, contrai lớn có ức hiếp, ông cũng không để Thành Luân chịu uất ức. Anh đãtừng xem ông là người tốt….Đã từng…
Cho tới khi biết được mọi chuyện.Trái tim vốn không còn đau nữa, chỉ còn lại phẫn hận, xót xa….
-Ba!
-Ừ.
Ông Từ quay lại nhìn Thành Luân, nhẹ nhàng:
-Ba nghe nói, con vì một đứa con gái mà gây chuyện với cậu hai nhà họ Trình?
-Dạ…
-Con bé đó là…
-Cô ấy không có lỗi-Thành Luân vội vã lên tiếng- Con…con xin ba đừng trách cô ấy. Là do con si tình người ta thôi. Rắc rối với anh Trình con sẽ tìm cách giảiquyết, không để ảnh hưởng tới nhà mình đâu. Ba…
-Có nhiều chuyện khôngthể nói bỏ là bỏ được.- Ông Từ khoát tay- Nhất là chuyện tình cảm. Nếucon thích con bé ấy thật lòng thì….ba ủng hộ con mà…
-Thật sao ba?
-Ừ. Làm người có mấy khi gặp được cô gái mình thích. Đừng bỏ lỡ con à….
Nếu cô gái đó không phải là Nguyễn Niệm Kiều thì sẽ khác. Phải không ba?
Thành Luân mới có 23tuổi. 15 năm làm con nuôi, bề ngoài tuy không phải chịu cay đắng hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-nho-me-yeu-con/536045/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.