Khi Thiên Hằng mở cửa, cảnh tượng bên trong làm anh thoáng ngẩn người.
Trên sopha phòng khách, Thẩm Tinh ngủ quên, tay vẫn cầm remote tivi.
Trên màn ảnh là một chương trình nhàm chán nào đó đang phát. Người cô hơi co lại, phòng lại không bật điều hòa.
Thiên Hằng thở dài. Anh bước nhẹ tới chỗ vợ. Tuy nhiên vẫn làm cô phải giật mình:
-Anh!
Thiên Hằng đã chuẩn bịtâm lý nghe những câu “tra vấn” của người chồng trót bỏ vợ cả đêm….Nhưng Thẩm Tinh không hỏi gì cả. Cô chỉ vội vàng đứng dậy, hỏi nhanh:
-Em đi rửa mặt. Anh đói chưa, em làm điểm tâm luôn nha?
Hai bà mẹ của Thiên Hằngđều thuộc tuýp người dịu dàng, hiền lành nhưng nếu chồng đi qua đêm ítra cũng có vài lời hỏi han bóng gió. Thẩm Tinh không đề cập gì tớichuyện đó, phải chăng vì lòng cô chẳng có anh, chẳng có nhiều tình cảmvới Thiên Hằng?
Anh cảm thấy khó chịu. Khó chịu vì vợ mình không có ý ghen tuông.
-Em không hỏi gì anh sao?
-Hỏi gì ạ?
Thẩm Tinh đang lúi húi trong bếp, chỉ khẽ khàng quay lại hỏi Thiên Hằng.
Vòng tay anh đan kín người cô, ôm trọn vóc dáng mảnh khảnh, không vì mang thai mà đầy đặn hơn, kéo sát vào lòng:
-Tối qua anh không về? Em không có gì muốn hỏi anh sao? Không ghen sao?
Thẩm Tinh khựng lại. Vẻ mặt của Thiên Hằng như là có chút giận dỗi làm cô bỗng bật cười:
-Ai thèm ghen chứ. Anh…
Cảm giác của cô từ khinhận được tin nhắn đó là run rẩy, là sợ hãi…Một cô gái yêu Thiên Hằngnhiều như vậy…Liệu anh có mềm lòng…Có đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-nho-me-yeu-con/536029/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.