Ông Lâm là một người chahết lòng yêu thương con cái. Khi còn trẻ sự nghiệp của ông cũng từnglừng lẫy. Chỉ là…sau ánh hào quang đó, ông lại đánh mất hạnh phúc giađình. Ly hôn vợ, ông chỉ còn có con gái. Cũng do lẽ ấy mà ông Lâm quámức chiều chuộng Huệ Mẫn, khiến cô trở thành một tiểu thư càn dở, nghĩrằng mọi thứ trên đời đều phải xoay quanh trung tâm vũ trụ là cô.
Người đàn ông hét ra lửa trên thương trường ngày nào giờ nằm thiêm thiếp trên giường bệnh. Gương mặt ông nhợt nhạt, đôi môi khô nứt. Nhận ra ThiênHằng, ông chỉ có thể gượng cười:
-Cậu đến rồi à?
-Ông Lâm…Chào ông.
…Không ngoài dự đoán củaThiên Hằng, điều ông Lâm muốn là anh hãy nhẹ tay, tạo cho Huệ Mẫn mộtcon đường sống. Ông ấy cũng cho rằng, mình đang ức hiếp cô ta sao?
Anh im lặng…Bất chợt cười khẽ. Tiếng cười làm ông Lâm cũng ngừng lời:
-Ông cho rằng, những việc làm của cô ấy có khả năng làm tôi giận dữ đến nỗi phải trả đũa sao?
Thiên Hằng là một ngườilạnh lùng. Anh không quan tâm tới người khác. Nếu Huệ Mẫn thực sự làmanh giận dữ tới mức phải giở thủ đoạn đối phó thì chứng tỏ vị trí cô ấytrong lòng anh không hề nhỏ một chút nào.
Nhưng thực tế, Huệ Mẫnđối với anh chỉ là một số 0 to tướng. Bạn bè không phải, người yêu không phải, thậm chí kẻ địch cũng không.
-Cậu…
-Thực sự là cô ấy làmviệc không tốt. Bản thiết kế của Hòa Vỹ, ông là dân trong nghề cũng thấy -nó là một bản thiết kế “chết”, đẹp thì có đẹp nhưng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-nho-me-yeu-con/536028/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.