Thiên Hằng cùng ba mẹ vàThẩm Tinh cùng sang Canada dự đám cưới của Niệm Khiết và Vĩnh Lạc. ThẩmTinh ban đầu không tránh khỏi e ngại nhưng cuối cùng cũng bằng lòng đicùng bà Lạc Ân. Cô vốn đâu còn nhà để mà về.
Khi đến Canada, ThiênHằng biết thêm Thẩm Tinh từ nhỏ tới lớn chỉ đi Hong Kong là xa nhất.Canada cô chỉ xem qua phim ảnh, cũng chưa đặt chân tới bao giờ.
Đám cưới tổ chức tại mộtnhà thờ nhỏ trong không khí ấm cúng. Bạn nhỏ Gia Vũ làm hoa đồng, cầm tà áo cưới cho mẹ. Niệm Khiết rực rỡ, xinh đẹp, e ấp nép vào bên Vĩnh Lạctrầm tĩnh, mạnh mẹ. Cả hai đều tươi tắn chào đón lời chúc phúc của mọingười.
Thiên Hằng bất chợt nắmlấy bàn tay Thẩm Tinh. Ánh mắt mọi người cũng hướng về hai người. Trênmôi Niệm An là nụ cười trêu ghẹo, Niệm Khiết -Vĩnh Lạc và hai bên cha mẹ là sự chờ mong.
Bó hoa cưới Niệm Khiếtcũng nghịch ngợm ném về hướng Thẩm Tinh. Cô cầm lấy, đỏ mặt. Rồi cô cũng tự giễu mình. Đã theo người ta sang Canada, còn gì mà ngần ngại nữa. Dù Thẩm Tinh cũng chưa rõ, tình cảm của cô với Thiên Hằng đã đủ để gọi làtình yêu hay không nữa. Hay bản thân cô chỉ xem anh như một điểm tựa khi đang đối diện với giông bão cuộc đời.
Tối hôm đó, Thiên Hằngđưa cho cô chiếc nhẫn. Anh không quỳ xuống cầu hôn như những cặp đôi yêu nhau khác. Thẩm Tinh cay xè mắt nhưng cô không từ chối. Chỉ nhìn thẳngvào Thiên Hằng, ánh mắt mênh mông:
-Anh có yêu em không?
Thẩm Tinh chỉ hỏi đơn giản như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-nho-me-yeu-con/536020/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.