…..-Thưa ông bà nội, con đi học ạ!
Âm thanh non nớt của đứa nhỏ vang lên. Lạc Ân chạy theo, đưa cho cháu bình nước đã được pha mật ong vừa chuẩn bị xong.
-Tiểu Vũ ngoan. Khi về nhớ đứng chỗ cũ chờ bà nội nha.
-Dạ…
Thời gian thắm thoát, mới đó mà đã 5 năm. Đứa bé trong bụng Niệm Khiết đã 4 tuổi, đang học mẫugiáo. Nhìn cháu, Lạc Ân như nhìn thấy hình ảnh của Thiên Hằng ngày nào.Anh chăm cháu cũng chẳng khác gì Vĩnh Lạc ngày trước. Chỉ là khi VĩnhLạc học mẫu giáo, Thiên Hằng mới 12 tuổi, giờ đã là người đàn ông ở tuổi 30.
-Bà nội ơi!
-Gì đó Tiểu Vũ?
-Khi nào ba về ạ? -Tiểu Vũ giơ bàn tay bé xíu ra đếm- 3 ngày rồi.
Thiên Hằng bảo với thằngbé là đi có 3 ngày. Hôm nay là ngày thứ ba. Lạc Ân cũng hơi lo lắng.Thiên Hằng là người coi trọng lời hứa, nhất là đối với “con trai”, không muốn làm tấm gương xấu cho cậu nhóc.
-Có lẽ ba còn bận gì đó. Chiều đi học về, Tiểu Vũ gọi cho ba nhé?
-Dạ…
Tiểu Vũ rất ngoan. Từ khi sinh ra đều do một tay Thiên Hằng chăm sóc. Tuy là gia đình Niệm Khiếtcũng hỗ trợ trong việc chăm sóc nhưng trong mắt thằng bé chỉ có ba Thiên Hằng. Ba tập cho con những bước chân đầu đời, ba dạy cho con nói…Nhữnglần Tiểu Vũ bệnh, khi thức dậy bao giờ cũng là gương mặt tràn đầy lolắng của ba Thiên Hằng ở sát bên.
Thiên Hằng thương con, cũng là một người cha vô cùng nghiêm khắc. Tiểu Vũ ngoan ngoãn, thương ba nhưng cũng rất sợ ba.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-nho-me-yeu-con/536005/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.