Thiên Hằng về nhà cũng là lúc Lạc Ân mở cửa chuẩn bị ra ngoài.Thấy cậu bé, cô không kềm được lo lắng, hỏi ngay:
-Con có lạnh không?
Không hỏi lý do ra ngoài là gì, Lạc Ân chỉ vội vã bưng tới cho Thiên Hằng một chén trà gừng rất ấm. Cô nhẹ nhàng:
-Con đói bụng chưa? Mẹ dọn cơm nhé!
Thiên Hằng có cảm giác không thật. Người phụ nữ trong bếp. Mùi hương thơm của thức ăn xộc vào mũi. Cả vị trà gừng ấm áp này nữa…Cứ như trong một giấc mơ.
-Ngon không con?
Tường Phong đột ngột ra ngoài có việc. Hai mẹ con cùng ngồi trên bàn ăn lại tạo nên một không khí khác hẳn. Lạc Ân gắp thức ăn vào chén con trai, miệng mỉm cười thật tươi:
-Hôm nay mẹ định làm món gỏi cá nhưng mua nguyên liệu thì không có loại cá ở quê mẹ hay ăn. Mẹ đành làm món gỏi thịt gà này, Tiểu Hằng ăn thử xem có ngon không?
Thịt gà tươi ngọt, lại có vị chua chua, cay cay tan ngay đầu lưỡi, quả thật rất ngon.
Thiên Hằng đã ăn qua bao nhiêu món ngon, đi biết bao nhiêu nhà hàng sang trọng. Ông bà nội cũng thường dẫn cậu bé đi du lịch. Nhưng chưa có bữa cơm nào lại làm Thiên Hằng luyến tiếc, không muốn ăn hết như hôm nay.
-Sao hả Tiểu Hằng?
Lạc Ân háo hức chờ đợi phản ứng từ cậu bé. Thiên Hằng cũng không muốn gồng mình nữa. Cậu bé chợt mỉm cười:
-Ngon lắm ạ! Rất ngon.
Đã ăn một lần sẽ muốn tiếp tục ăn nữa. Những ngày tháng như thế này sẽ kéo dài mãi hay sao?
-Tiểu Hằng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-nho-me-yeu-con/535976/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.