Tối thứ 4, một tuần sau đó.
Cuộc sống của tôi vẫn bình ổn như thế.
Một người con gái xấu xa như vậy sao có thể làm tôi buồn quá lâu. Nhưng thật lòng mà nói, mỗi lần thấy cô ấy đi chung với Phương..
Khuôn mặt rạng rỡ mà đôi mắt buồn thinh...
Liệu Phương có nhận ra điều đó!!?
Liệu.. cậu ta có chăm sóc được tốt cho cô ấy..
Haizzzzzz, tôi thật phiền toái.
Chắc chắn một hoàng tử thật sự sẽ tốt hơn một hoàng tử Ếch rồi!!
Hôm nay là sinh nhật nhỏ lớp trưởng lớp tôi. Nhìn vẻ mặt nó nửa thương hại, nửa ghét bỏ đưa tôi tấm thiệp mời làm tôi muốn xé quách tờ giấy này đi quá!!
Nhưng thôi.. thì đành vì tương lai.. không đến hôm nay thế nào sau này cũng bị mụ bà chằn này trù dập..
Mà tôi thì không muốn bị ai ghét nữa..
- Ây za~!! - Mẹ cười hí hửng,quả thật đây là lần đầu tiên tôi đi dự party của một cô bạn - con trai mẹ đẹp quá ha!!
- Thôi đi mẹ!! - tôi phẩy tay. Cảm giác hơn đau khổ, sao bố mẹ tôi đẹp thế kia mà sinh tôi ra.. thế này!!!!
- Con mua quà chưa?! Mẹ chuẩn bị hoa cho con rồi đấy!! - mẹ cầm trên tay một bó hoa hồng lớn làm tôi sốc luôn.
- Sao.. sao mà to thế ạ?! - tôi ngạc nhiên - chỉ là bạn cùng lớp thôi mà mẹ..
- Ngày xưa bố con cũng tán mẹ thế đấy...
Ối giời.. lại bắt đầu kể ngày xưa rồi!! Thôi tốt nhất lên chuồn lẹ, mẹ tôi mà đã kể thì 2, 3 tiếng chắc chả xong.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-ngoc-nghech/100237/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.