Cô cười cười với thư kí Lâm, đi về phía cánh cửa phòng làm việc, đẩy ra, không hề mong đợi đến việc đập vào mắt hình ảnh động lòng người như thế, hoạt sắc….sinh hương.(là hình ảnh tươi mát ấy….)
Nửa thân dưới người phụ nữ kia trần truồng, thân trên không còn một mảnh vải. Một bên khuôn ngực trắng nõn của cô ta bị nam nhân ngậm vào miệng, một bên bị bàn tay to của người đàn ông nắm lấy.
Người phụ nữ ngồi trên đùi người đàn ông, ngửa đầu hướng lên, cặp mắt mê mang khép hờ, rên rỉ nhẹ nhàng.
Trong nháy mắt cả người Tưởng Vĩ Nhân hóa đá, cô mất đi năng lực phản ứng, quyết định đơn giản là nên đi về phía trước hay lùi lại cũng không làm được, chỉ có thể đứng tại chỗ ngơ ngẩn, nhìn đôi nam nữ đang hãm sâu trong không khí dâm mỹ.
Cô thậm chí không biết rằng, hốc mắt của cô đã chứa đầy nước mắt, hơn nữa đã không chịu được sự kêu gọi của lực hút trái đất, từng hạt từng hạt rơi xuống.
Cô không còn cảm giác nữa, không còn cảm giác nào nữa…..
Thư kí lâm đứng phía sau lưng Tưởng Vĩ Nhân không nhìn nổi, ho khan một tiếng, âm thanh phát ra đủ để cho đôi nam nữ đang điên cuồng với thế giới tình dục hồi lại tinh thần, nhắc nhở bọn họ, màn biểu diễn hạn chế người xem đã có thêm người.
Lương Duy Nặc buông Hồng Hi Vân ra, ngẩng đầu nhìn hai người phụ nữ trước cửa, trong mắt chợt lóe lên cảm xúc phức tạp. Thu hồi tầm mắt, anh thong thả ung dung mặc lại áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-muon-bo-co-be-lo-lem/1536893/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.