Edit: Chang Phi
Beta: An Thục Phi
Hai mắt Tăng Tuấn trừng lớn như chuông đồng, không thể tin được mà nhìn Đại Hoàng tử vốn dĩ phải trúng độc bỏ mạng, sau đó lại cúi đầu nhìn xuống bụng bị đâm đang đổ máu của chính mình. Qua một lúc lâu sau hắn mới ngã xuống, không nhúc nhích.
Cho đến chết, Tăng Tuấn cũng không nhắm mắt.
Sau khi Đại Hoàng tử dùng hết sức đâm ra một thương này liền thở dốc ngã trên mặt đất, thống khổ rêи ɾỉ.
Độc trên mũi tên phát tác.
......
Lúc phụ tử Phó Phiên mang Đại Hoàng tử trở về Long An thành, Bùi Thanh Thù đang ở cùng quan binh đào dân chúng bị chôn vùi dưới đống phế tích lên.
Lần này thời gian động đất tuy không dài nhưng lại gần như hủy diệt hết cả tòa thành trì.
Bởi vì tri phủ địa phương phản quốc theo địch nên bị xử tử hình, các quan viên khác phần lớn cũng vào ngục. Cho nên công tác cứu viện sau thiên tai là việc Bùi Thanh Thù không thể không lo liệu.
"Cần nhanh chóng đưa được người bị chôn vùi dưới phế tích lên, thậm chí là gia cầm cũng phải đào lên."
Sau thiên tai đáng sợ nhất chính là ôn dịch, một khi xử lý thi thể chậm trễ, dẫn đến ôn dịch sẽ rất phiền toái.
Tuy công tác sau thiên tai là nhiệm vụ nặng nề, khẩn cấp, nhưng so với việc hành quân đánh giặc thì tâm lý lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cho nên các tướng sĩ Thần Xu doanh đều không có câu oán hận nào, rất tự giác vùi đầu làm việc.
Bởi vậy sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-len/1024026/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.