Edit: Chang Phi
Beta: An Thục phi
Bùi Thanh Thù sau khi nghe xong thì cảm thấy vô cùng may mắn. May mắn vì hắn không yên tâm nên đã đuổi theo tới đây. Nếu chậm một hai ngày thì đời này có thể hắn sẽ không được gặp lại Thất Hoàng tử nữa.
Bây giờ thấy Thất Hoàng tử khóc như vậy, Bùi Thanh Thù cũng không cảm thấy kỳ quái. Ai đã dạo một vòng xuống quỷ môn quan đều sẽ sợ hãi, huống gì là Thất Hoàng tử ngay lần đầu xuất chinh đã gặp phải loại chuyện này.
Sau khi Thất Hoàng tử hơi bình ổn lại cảm xúc, các chủ tướng liền tập trung lại, thương nghị xem nên công thành như thế nào.
Trong các chủ tướng, người lớn tuổi nhất đương nhiên là Vinh Quốc công, nhưng đây cũng là lần đầu Vinh Quốc công ra chiến trường. Nếu luận về kinh nghiệm thực chiến thì Đại Hoàng tử vẫn có kinh nghiệm hơn, cho nên mọi người chủ yếu vẫn nghe theo ý kiến của Đại Hoàng tử.
Ý của Đại Hoàng tử là trước khi bọn Bùi Thanh Thù tới, hắn đã đấu với hai huynh đệ Tằng Tuấn mấy ngày, hai bên đều rất mệt mỏi. Nhưng Vinh Quốc công lại chỉ huy Thần Xu doanh, là kỵ binh tinh nhuệ nhất Đại Tề. Tuy vất vả hành quân đường xa, nhưng so với quân Tằng gia đã khổ chiến mấy ngày nay thì vẫn chiếm ưu thế hơn. Cho nên hắn kiến nghị ngay sau khi chỉnh đốn lại Thần Xu doanh thì trực tiếp công thành, quân của Đại Hoàng tử sẽ chi viện ở phía sau.
Vinh Quốc công nghe xong liền cảm thấy có chút khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-len/1024025/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.