Tít...tít...tít
Tiếng chuông báo thức quen thuộc mọi ngày lại vang lên, nó bật dậy
-Oa, mùi thơm quá
Nó sửa soạn thay đồ rồi chạy xuống nhà
-Thơm quá, mẹ làm món gì vậy?
-Sườn kho, con ăn khử xem vừa ăn không?- mẹ nó đưa cho nó cái muỗng
-Ưm, ngon quá à- vừa ăn hết trong miệng nó lại lén lấy thêm
-Này, con không được ăn vụng đâu đó!
-Sao mẹ biết????- Nó hốt hoảng vì mẹ nó vừa vào trong phòng
-Mẹ là mẹ con, chuyện gì mà mẹ không biết
Nó cười hì hì , "A" rồi chợt nhớ ra gì đó, mặt lo lắng
-Mẹ ơi, mẹ làm mấy phần vậy???
-Mẹ làm đủ cho cả nhà thôi, có gì không con
-Không có dư hả mẹ.
-Ừ
Câu nói của mẹ nó làm nó như vỡ vụn "Đã có thức ăn rồi thì như vậy làkhông có lương, mà cái này mình phải đem cho hắn, phải nhịn đói ư,huhuhuhu" mặt nó thểu não
-Sao vậy con?- Thấy đứa con gái lần đầu có đồ ăn mà lại buồn xo như vậy nên "hơi lo"
-Dạ không có gì, thưa mẹ con đi học
Nó thất thểu đi đến trường. Bộ dạng nó lúc này không khác gì người vừabị cướp "buồn ơi là buồn T.T" (Chỉ vì không được ăn nên buồn vây á ^^)
Thấy Lam ngay cổng, nó chạy đến
-Hế lu Lam
-Sao hôm nay động trời mà đi học sớm vậy?- thấy nó Lam thoáng giật mình
-Động trời mỗi ngày rồi con ạ! Ủa, hôm nay mày đáng son hả?
-Ờ, đẹp hông mày?
-Đẹp ^^, mà mày cầm hộp gì vậy?- Thấy Lam cầm cái hộp có giấy gói trang trí lấp lánh, nó tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324442/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.