Giờ về
Nó đi lấy chổi chuẩn bị cái công việc dọn dẹp thì Mi chạy tới
-Mày cần tao giúp không?
Vừa nghe Mi nói mắt nó sáng rỡ
-Cần cần..... giúp tao đi
"Mình cứ nghĩ là nó sẽ từ chối chứ"-Mi nghĩ
-Ờ..... chết.... tao quên, tao bận chuyện ở nhà, phải về trước, sorry mày nha- Mi đổi giọng 180 độ
Nó quay qua Lam với gương mặt tội nghiệp, Lam liền lên tiếng
-Tao cũng bận rồi, đi trước nha- vừa dứt lời Lam cũng chạy theo Mi luôn
-YA, YAAAA.... hai con bạn đáng nguyền rủa, tao biết tụi bây chỉ nói cho có thôi mà
Nó sầu thảm, quét quét, phủi phủi, cặm cụi làm
-Tội nghiệp quả nhỉ- hắn đứng dựa lưng vào cửa tay bỏ vào túi
Nó vờ như không nghe thấy, tiếp tục phủi phủi, quét quét
-Sáng mai tôi muốn cô làm đồ cho tôi ăn
Câu nói của hắn làm nó khựng lại, đưa tai ngoáy lỗ tai " hình như mìnhghe nhầm thì phải, mình nghe hắn nói là làm cơm.... LÀM CƠM!!!!!"
-Anh vừa nói gì???????
-Sáng mai tôi muốn cô làm cơm cho tôi ăn
-WHAT!!!! Làm cơm???? tôi không biết làm!!
-Tôi không cần biết, cô làm sao thì làm
-Anh vừa phải thôi chứ, đừng có mà hiếp người quá đ...... ÁÁÁÁ, GIÁN,GIÁNNNNN!!!!- Nó hét lên khi nhìn thấy con gián chạy tới chỗ mình. Nóchạy giật lùi lại, chạy tới đâu con gián theo tới đó
-ÁÁÁÁ..... TRÁNH RA..... TRÁNH RA- Nó hét càng ngày càng to nhưng con gián không có xu hướng bỏ cuộc
BỐP!!!.... Con gián bị hắn đập bẹp dí và đá phăng đi
Nó đứng bất động, kí ức ùa về trong nó
------------
10 năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324441/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.