Mặc Chi bắt đầu tiến vào cảnh giới. Trước mắt nàng là một hồ nước rộng lớn những nguyên tố giống như những giọt nước ngưng động xung quanh nàng. "Tập trung, tâm phải lặng như nước." Nàng nghe thấy tiếng của Huyền Ly ngồi đối diện. Nàng làm theo những gì hắn nói quả thật có công hiệu.
Nàng bắt đầu ngồi như vậy thật lâu. Một tuần, một tháng, một năm, hai năm, ba năm thế cứ lại trôi qua. Thân thể của Mặc Chi ngày càng trưởng thành. Một tiểu thiếu niên bảy tuổi ngồi thiền một cách im lặng. Suốt ba năm qua nàng đã ngồi ở đây. "Không hổ là người mang Long mệnh, tu luyện cũng khá đấy!" Huyền Ly vỗ tay tán thưởng ngay cả hắn không ngờ sau ba năm đứa trẻ này có thể thăng đến Tôn giả đỉnh phong với một tốc độ mà người khác không có được.
"Câm mồm, lão yêu quái." Nàng lạnh nhạt mở miệng, mặt không biến sắc. "Này ta như vậy mà ngươi kêu là lão yêu quái. Ta đường đường là Hoàng Huyền Lang, vẻ ngoài này còn khiến cả nư nhân đẹp đến mấy cũng phải ganh ghét." Mặc Chi không nói gì. Nàng nghĩ rằng hắn nói là thật, ngay lần đầu tiên gặp hắn cả nàng cũng có chút bị mê hoặc còn nói bán hắn vào hoa lâu.
"Còn ngươi! Mới bảy tuổi tính làm thiếu nữ mặt lạnh hay sao?" Huyền Ly ngồi chải chuốt trên chiếc ghế đầy lông mao xinh đẹp ấm áp.
"Thời gian chỉ còn một năm, ta muốn tu luyện đến cấp Tôn Quân càng nhanh càng tốt.", "Đây là thời khắc quan trọng nên ngươi phải cẩn thận." Huyền Ly nhắc nhở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-la-nu-nhi-trieu-hoi-su-nghich-thien/186525/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.