Chỗ ngắm trăng của Hoàng Phủ Cương bố trí ở hậu hoa viên vì sợ đèn ảnh hưởng tới trăng cho nên trong đó không đốt một chiếc đèn nào, ánh trăng rằm rực rỡ chiếu xuống làm cho hậu hoa viên ánh lên từng mảng bạc, cây cối cũng trở nên mông lung, bày ra tình thơ ý họa, khiến cho lòng người cũng trở nên yên lặng.
Chỗ cao nhất của hậu hoa viên là một ngôi lầu đình, nhưng kỳ thực kiến trúc bằng gỗ, trong đình cửa sổ tám mặt đều mở rộng, khiến cho người ta cảm thấy tràn ngập một vẻ yên tĩnh.
Trong đình bày một bàn tiệc rượu, Lan Lăng quận vương cùng với vương phi ngồi đối diện nhau, bên cạnh còn có bốn chỗ trống, cho cháu trai Hoàng Phủ Võ Thực và mẫu thân của hắn, còn một chỗ khác là của Hoàng Phủ Bảo Châu, tuy nhiên bây giờ đã là vị trí cảu Vô Tấn.
Lan Lăng quận vương con cháu đơn bạc thiếu nhiều thân nhân, con trai trưởng mất sớm vợ hắn đã tái giá, không có con nối dõi, thứ tử Hoàng Phủ Trác thì đi Tây Lương làm Võ Uy đô đốc, Hà Lũng tiết độ phó sứ, không cách nào quay trở về kinh thành đoàn tụ, một trai một gái thê nhi đều ở lại kinh thành, tuy nhiên kinh thành bọn họ đều có phủ đệ không ở cùng một chỗ với phụ thân, chỉ có con gái Bảo Châu là ở cùng với tổ phụ, hôm nay là Trung thu, theo lý Hoàng Phủ Trác phải mang thê tử và nhi tử Hoàng Phủ Võ Thực tới Lan Lăng quận vương phủ ngắm trăng mới đúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190310/quyen-2-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.