Nhạc nữ vịn hắn, chậm rãi đi xuống lầu, đi tới trước một gian phòng nhỏ.
- Đa tạ!
Vô Tấn đẩy nhạc nữ ra, muốn vào nhà xí, không ngờ dưới chân lại trượt,suýt nữa ngã sấp xuống đất, nhạc nữ vội vàng đở lấy hắn, nàng cắn môidưới một cái, thấp giọng nói:
- Công tử, có muốn ta giúp ngươi một tay hay không?
- Giúp ta?
Vô Tấn sững người, cười hỏi:
- Ngươi giúp ta như thế nào?
Nhạc nữ mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói:
- Công tử đừng hỏi, ta vịn người đi vào là được.
Vô Tấn có chút say là ngà, hắn cười hắc hắc, liền gật đầu, để cho nhạc nữ dìu hắn vào gian phòng nhỏ bên cạnh.
Qua một hồi lâu, nhạc nữ vịn hắn đi ra mà đỏ bừng cả khuôn mặt:
- Công tử, ta dìu người trở về!
- Chờ một lát, để cho ta ngồi một chút, ngươi giúp ta lấy bồn nước đến.
Vô Tấn tâm cũng dồn dập, hắn là lần đầu tiên hưởng thụ nữ nhân phục thịđi xí, hơn nữa còn là nhạc nữ trẻ tuổi mỹ mạo, tuy những phương diệnkhác hắn rất sành sỏi, nhưng phương diện này hắn lại không có kinhnghiệm.
Nhạc nữ dìu hắn ngồi lên một cái ghế, vừa muốn đi múc nước cho hắn, Vô Tấn lại gọi nàng:
- Ngươi chờ một chút!
- Công tử, có chuyện gì sao?
Trong lòng Vô Tấn có chút ý tứ, hắn từ trong ngực lấy ra một tờ ngân phiếu trăm lượng, đưa cho nàng cười nói:
- Đa tạ ngươi giúp ta, cái này thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190261/quyen-2-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.