Xe ngựa chạy nhanh trên đường núi, Vô Tấn không có hứng thú với hoàng thúc nữa. Ánh mắt hắn chuyển ra ngoài cửa sổ. Tuy là đường đất nhưng khá bằng phẳng, không có cọng cỏ nào mọc, xe ngựa chạy nhanh trên đường núi mà không chút xóc nảy.
Hai bên đều là rừng núi, cây cao lớn, tán cây tươi tốt. Trong rừng bị tán cây che kín không có ánh nắng rơi vào, hơi âm u. Nhưng cảm giác này thật tốt, như là mình vào trong rừng rậm nguyên thủy.
Vô Tấn có chút động tâm, khi nào thì mình cũng có thể như Tề gia, có một trang viên lớn như vậy. Hắn bỗng nhiên nhớ tới Lan Lăng quận vương tại kinh giao cũng có trang viên. Hai ngày nữa có rảnh phải đến nhìn xem, thuận tiện gặp huynh muội Trần thị luôn.
Xe ngựa chạy nhanh khoảng hai dặm, đi qua một khe núi thấp thì trước mắt trở nên rộng rãi, một mảnh đất mênh mông bằng phẳng bị dãy núi thấp bao quanh. Rộng chừng trăm mẫu, tựa như lòng chảo thu nhỏ. Trong lòng chảo bao phủ sắc xanh, nơi nơi là rừng cây diện tích không lớn, tựa như từng nhúm lông sừng sững trên bãi cỏ. Giữa các phiến rừng cây có một con sông uốn lượn gấp khúc, xuyên ngang qua lòng chảo. Nước sông phản xạ ánh mặt trời mỹ lệ như làm bằng ngọc.
Hai bên sông rải rác mấy chục đình đài lầu các, kiến trúc rất tinh mỹ trang nhã, tựa như từng viên bảo thạch khảm trên ngọc trâm, đẹp không sao tả xiết.
Phía nam sông là một bãi cỏ khoảng năm mươi mẫu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190226/quyen-2-chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.