Thái tử Hoàng Phủ Hằng nâng ly cao giọng nói:
-Chúng ta chúc Tề lão gia phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn!
Mọi người cùng lớn tiếng chúc mừng:
-Thọ tựa Nam Sơn!
Tiệc mừng thọ của Tề Vạn Niên đối với thương nhân là cơ hội tìm mối làm ăn, đối với đại thần là cơ hội tìm nhân mạch trên quan trường, quan hệ hòa hợp với đồng nghiệp. Cho nên mỗi cái lều đều rất náo nhiệt.
Chỉ có trong lều thứ nhất là hơi lạnh lùng. Người trong lều đa số là hoàng tộc từ quận công trở lên. Đối với họ thì không có gì cần giao tế, đến Tề phủ chúc thọ chỉ là làm bộ dáng mà thôi. Đa số người chỉ muốn xem sơn trang ngày xưa của quận vương, quan trọng là không ít hoàng tộc tuổi lớn, ngồi lâu không được. Vậy nên nửa canh giờ sau, Tề Vạn Niên là người thứ nhất rút lui.
Theo Tề Vạn Niên rút lui, quận vương, quốc công không còn tuổi trẻ đều tìm cớ rời đi. Một số hoàng tộc tuổi trẻ cũng ngồi không yên, cầm bình rượu và cái ly đi ra ngoài lều.
Tề Mạo đưa phụ thân trở về, mới đi tới mép lều thì nghe có người kêu gọi.
-Tề trưởng công tử!
Tề Mạo quay đầu lại, thấy là Thân quốc cữu, vội tiến lên hành lễ.
-Sao tướng quốc đi ra đây?
Thân quốc cữu mỉm cười:
-Trong lều ngộp quá, đi ra hít thở không khí.
Y liếc Tề Mạo, cười nói tiếp:
-Ta muốn đi dạo nhưng không quen nơi này, trưởng công tử có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190205/quyen-2-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.