Hoàng Phủ Điềm chán nản ngồi xuống lời Thân Quốc Cữu nói như là từng cây châm đâm thủng lòng hắn, hắn thấp giọng hỏi:
- Vậy ta nên làm sao bây giờ?
- Bệ hạ hiện tại chỉ có hai con đường một là thuận theo bà ta không cóphản kháng gì cả, cũng không được bất mãn, có lẽ tới khi bệ hạ hai mươituổi bà ta sẽ cho bệ hạ tham chính cho một số quyền lực tương đối, nếunhư bệ hạ không thể nhẫn nhịn.
Thân Quốc Cữu dừng ở hắn gằn từng chữ:
- Thì chỉ có thể đi con đường thứ hai.
Thời gian đã tới tháng mười hai cách năm mới càng ngay càng gần, còn một tháng nữa, đây cũng là thời khắc mà dân chúng Ung Kinh bề bộn nhất nhànhà đều sắm đồ tết.
Vào năm mới Sở Phượng tràng trang sinh ý vô cùng náo nhiệt, khách nhânđa phần đều là đại gia đình, mỗi ngày có xe ngựa nối liền không dứt đitới.
Dư Vĩnh Khánh mấy ngày nay cũng bận rộn Ung Kinh triều nội loạn báo chohắn càng lúc càng nhiều buổi chiều Dư Vĩnh Khánh chạy từ bên ngoài về,hắn có việc gấp thương lượng với Đàm tiên sinh.
Đàm tiên sinh là phụ tá mà Hoàng Phủ Vô Tấn phái tới xem như là quân sưcủa Dư Vĩnh Khánh tên đầy đủ của hắn là Đàm Cử, cũng là tình báo đầulĩnh của Tề châu lúc Hoàng Phủ Chung còn sống, Tề Châu bị chiếm hắn biết rõ đại thế của Tề vương bị mất cho nên tới nương tựa Hoàng Phủ Vô Tấn.
Hoàng Phủ Vô Tấn tận dùng hắn, phái hắn tới hiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189596/quyen-2-chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.