Di hoang biên giới xa xôi,mây đen cuồn cuộn, gió rít gào giận dữ, một điểu đội khoảng mười ngườiđang tụ tập ở trong núi rừng rậm rạp, đều là những tinh binh tinh nhuệcủa Đại Chu.
Hán tử cầm đầu một thân hầu phục, khuôn mặt cương nghị, trầm ổn. Trênmặt hắn là một vết sẹo thật dài kéo đến hai má toát ra một cỗ khí tứcsát phạt đã được tẩy luyện trên chiến trường.
“ Hầu gia, Di Hoàng của Di Hoang phá quan, trong khoảng thời gian nàylại thường xuyên luyện binh, chỉ sợ là như hổ rình mồi, mưu đồ TrungNguyên chúng ta.”
Bên trong tiểu đội, một gã thân binh nói.
“ Đúng vậy, Di hoàng tuy rằng chưa biểu lộ ý đồ rõ ràng nhưng chỉ sợ mục tiêu là thẳng tiến Trung Nguyên. Phải sớm hồi báo cho triều đình.”
Một thân binh khác phụ họa nói, trên mặt không dấu được nét sầu lo.
Phương Lâm dừng cước bộ, đứng thẳng trong bụi cỏ rậm rạp cao quá ngực.Xuyên thấu qua những ngọn cỏ cao dài có thể trông thấy rõ sơn mạch xaxa, bình nguyên mênh mông cuồn cuộn. Ở cuối dải đất thấp thoáng từngngọn kỳ mơ hồ toát ra khí tức sát phát xông thẳng lên tận trời.
Khoảng cách nơi này đến quân doanh rất xa, Phương Lâm mơ hồ mỗi ngàyphải đến sơn mạch xa xôi này điều tra động tĩnh quân địch. Di Hoang vàĐại Chu có biên cảnh giáp nhau rất dài, lượng tiểu đội trinh sát đượcphát ra ngoài điều tra động tĩnh cũng không ít.
Ba người phụ tử Phương gia lĩnh quân theo các phương cách bất đồng.Phương Vân lấy trí mưu làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3242633/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.