Không thể nghi ngờ là Phương Vân đã tới chậm một bước. Nếu sớm tiến vào Ai Hào Đại Thâm Uyên nóikhông chừng có thể vừa lúc gặp được phụ thân hắn.
Nhưng nếu nói hắn sớm tiến vào, dưới tình huống lúc ấy căn bản không cónăng lực tự bảo vệ mình, càng không nói tới khả năng trợ giúp PhươngDân.
Duy nhất làm cho hắn an tâm một chút đó là trên người phụ thân hắn cóchiến giáp Vũ Đế. Đây là chiến giáp của tổ tiên bọn họ, thượng cổ Đại Đế Vũ. Hẳn là nó có chỗ đặc thù, có thể trợ giúp phụ thân hắn ở thời khắcnguy cấp.
“ Trước cứ về đã. Phụ thân đã bảo không nói chuyện này cho bất luận kẻnào. Không biết bất luận kẻ nào này có bao gồm cả mẫu thân hay khôngnữa?”
Phương Vân thở dài, khống chế không gian lực trực tiếp hướng về trungthổ thần châu. Trong nháy mắt hắn đã biến mất vô ảnh vô tung.
Hắn cũng không phát giác ra, ở thời điểm hắn vừa rời đi, ở sâu trong AiHào Đại Thâm Uyên luôn có hai ánh mắt lặng yên chăm chú nhìn vào hắn.
“ Thế nào…ngươi kiên trì không đi gặp nó sao?”
Ở sâu trong không gian đoạn tầng, một người một kiếm huyền phù trong hắc ám. Kiếm dài ba thước nhìn cực kỳ mỹ lệ. Toàn thân lộ ra một cỗ khí tức cổ xưa, uy áp thuần khiết, nhân từ, khí tức cao quý. Chuôi kiếm nàygiống như đúc với thánh kiếm vạn dặm mà Phương Vân nhìn thấy khi trước,chỉ là hình dạng đã thu nhỏ đi nhiều. Chính là do chuôi kiếm hoàng kimnày biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3242632/chuong-994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.