Càng vào sâu vực sâu bithương càng có nhiều hiểm nguy, điểm này Phương Vân có thể cảm thấy nhờ sóng triều tịch năng lượng của vực.
Ở Thần châu Trung thổ, nếu không phải lý do bất đắc dĩ, căn bản không có ai đến nơi hung hiểm này, Phương Vân nếu không phải muốn tìm cha thìcũng chẳng đến đây làm gì.
Phương Vân tưởng ở đây ngoài mình không còn sinh vật nào nữa, nhưng giờ nhìn lại mới thấy không phải.
Dòng tiếng gào thét qua đi rất nhanh, Phương Vân yên tĩnh nhìn sang nơimà có âm thanh phát ra, thế nhưng chẳng thể nhìn thấy gì.
“ Lần này vào vực phải cẩn thận, không chỉ bản thân vực này, mà còn cósinh vật khác ở đây, đi xem thế nào đã, xem sinh vật nào mà phát ratiếng gào thét như vậy!” Phương Vân gia tăng tốc độ tiến lên phíatrước.
Từng con sóng lớn không ngừng bị Phương Vân bỏ lại phía sau, Phương Vân dùng tâm niệm này, tốc độ quả nhiên tăng lên rõ rệt. Nhưng chân khíhao phí tương đối nhiều. Nếu không phải trước đó, trong phong bão hắc ám ở bờ vực, hắn đã tích trữ năng lượng, thì e là hắn đã không đi được đến đây rồi.
Đột nhiên, có tiếng nổ lạ, khi mà Phương Vân bước qua con sóng lớn này,thì một con sóng khác ấp đến mang theo âm thanh uông uông, một nhân ảnhmơ hồ xuất hiện.
Phương Vân còn chưa nhìn rõ thân hình đối phương, chỉ thấy nhân ảnhtrong con sóng đó, lập tức hóa thành một cự thủ lớn như núi, vén lên một hỏa diệm phừng phừng, ụp xuống đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3242584/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.