Hai ngày sau khi tụ họp ở Trúc hiên lâu. Trong thư phòng, Phương Vân hết sức lo lắng tự hỏi làm sao để đáp lại lễ vật cho Thái Phó đây.
Rõ ràng tam đường hội thẩm là để buộc tội Võ Hầu, nhưng thực ra là tranh giành binh nho. Mặc dù Phương Vân quyết định gia nhập quân ngũ nhưng lại phải băn khoăn đến ảnh hưởng Nho gia.
Suy nghĩ một chút, Phương Vân đắn đo câu chữ, viết xuống câu đầu tiên:
- Học trò Phương Vân, dập đầu kính bề trên …
Phương Vân viết phong thư này với thái độ nhún nhường, thật cẩn thận. Tất cả trọng tâm cũng đặt ở hai chữ “Dương Hoằng” này.
Phương Vân đem tư thù với Dương Hoằng nhắc tới từng cái từng cái một. Lần hồi kinh này của Dương Hoằng, đầu tiên là chuyện hủy bỏ việc thăng chức quý tộc cho phụ thân Phương Dận, tiếp theo là chia rẽ công chúa Phúc Khang và đại ca Phương Lâm, cuối cùng đại ca Phương Lâm bị thương nặng. Phương Vân tỏ vẻ giấu diếm, vốn là hi vọng tam đường hội thẩm có thể trừng phạt Dương Hoằng nhưng lại không nghĩ tới Dương Hoằng bại mà không đổ.
Phương Vân suy nghĩ cẩn thận, cho rằng sở dĩ Dương Hoằng được coi trọng như vậy hoàn toàn là do võ công cao cường của hắn. Vì người nhà, vì đại ca, hắn quyết định dấn thân vào quân đội, tại nơi mà Dương Hoằng cường thế nhất, đánh bại hắn đến cùng.
Cả phong thư, Phương Vân không nói tới một chữ, về quyết định hòa thuận quan hệ với Vũ Mục. Chỉ quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3241142/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.