Bên trong truyền đến một tiếng gầm nhẹ đằng đằng sát khí, "Hạ Lan Chi!"
Hạ Lan Chi bị dọa thiếu chút nữa đem chân đang bước vào phòng lùi lại.
"Đại bất kính!" Một giọng nam khác quát lớn, ngay sau đó chạy vọt tới trước mặt Hạ Lan Chi quỳ xuống thỉnh tội nói, "Thuộc hạ thay Tô Nặc tạ tội với đại nhân!"
Hạ Lan Chi trong lòng còn có chút giật mình đem một chân khác còn đang ở ngoài bước vào phòng, lúc này mới nhìn đến hộ vệ trước mặt bình thản nói, "Đứng dậy đi."
"Sư huynh!!" Tô Nặc đang nằm ở trên giường miễn cưỡng ngồi dậy nhìn về phía hộ vệ thay hắn thỉnh tội kia, sau đó lại dùng ánh mắt thù hận giăng đầy tơ máu hung hăng mà trừng Hạ Lan Chi, dùng khí thế gần như muốn nhào lên cắn xé hắn nói, "Hạ! Lan! Chi!"
Bị gọi tên hai lần Hạ Lan Chi vẫn mặt vô biểu tình đi đến trước mặt Tô Nặc, "Dựa theo tuổi tác này của ngươi, ngươi hẳn phải gọi ta là Hạ Lan ca ca, chứ không phải trực tiếp gọi tên."
Hạ Lan ca ca......
Tô Nặc tàn độc chưa hết, lại nghe được Hạ Lan Chi mặt dày tự xưng như thế, bị tức đến trực tiếp phun ra một búng máu.
Hạ Lan Chi lời nói thấm thía mà giáo huấn hắn, "Người trẻ tuổi đừng cứ động chút là nổi giận, ngươi xem, hộc máu rồi?"
Tô Nặc phun ra một búng máu xong liền nằm xụi lơ trên ván giường thô ráp, hơi thở mong manh nói, "Độc trên người ngươi là do ta hạ, cùng những người khác đều không liên quan. Tô Nặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-tram-trieu-khong-the/957502/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.