Dựa theo hiểu biết xưa nay về Tiêu Trần Mạch, Tạ Thanh Anh đi thẳng đến Ngự thư phòng.
Nàng đoán, có lẽ lúc này hắn đang phê duyệt tấu chương.
Quả nhiên, vừa đi đến bậc thềm, nàng đã nhìn thấy tiểu đồ đệ của Lý Mậu Toàn đang canh giữ trước cửa.
Thế nên, Tạ Thanh Anh đi đến cười nói: “Công công, phiền ngài thông báo giúp một tiếng là có Tạ Thanh Anh ở Ngọc Lộ Điện cầu kiến Hoàng Thượng.”
Người khác có thể không biết, nhưng tiểu thái giám này đã nhận được tin tức từ chỗ sư phụ mình, biết rõ vị trước mặt chính là người Hoàng thượng treo trêи đầu quả tim.
Y vội vã khom lưng cười đáp: “Không dám, xin tiểu chủ đợi một lát, nô tài vào trong bẩm báo.”
Tạ Thanh Anh mỉm cười gật đầu, nàng đứng tại chỗ đợi.
Chưa được bao lâu tiểu thái giám kia đã đi ra, thấy Tạ Thanh Anh, y lộ vẻ mặt khó xử, “Tiểu chủ, Hoàng thượng nói bây giờ ngài ấy đang bận giải quyết chính vụ, bất luận là ai cũng không được phép đến quấy rầy, hay là ngài về trước đi, chờ ngày mai Hoàng Thượng không bận, ngài lại đến.”
Nghe thế, mắt Tạ Thanh Anh hơi tối.
Nàng có thể chờ, nhưng ca ca không chờ nổi.
Nghĩ đến đây, nàng cười nhẹ: “Không sao, nếu Hoàng Thượng bận, vậy ta sẽ chờ ở đây, công công cứ làm việc của mình.”
Thấy nàng kiên quyết, tiểu thái giám không dám nhiều lời khuyên nhủ.
Cứ như thế qua một canh giờ, lúc sắp đến chính ngọ, chợt trong điện truyền ra tiếng bước chân, Tạ Thanh Anh vui mừng vội ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thu-toi/736404/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.