* ý là đoạn tụ- nam x nam
Đỗ Nhược nhận lệnh mời Tạ Lan Viễn ngồi xuống, sau đó xem mạch cho y.
Tạ Chương đứng bên cạnh quan sát, quả thật là hãi hùng khϊế͙p͙ vía.
Ông kiềm chế không được lén liếc nhìn Tiết Tử Tô, sau khi nhận được ánh mắt trấn an của đối phương, ông mới thoáng bình tâm một chút.
Một lát sau, Đỗ Nhược thả tay Tạ Lan Viễn ra rồi đi đến trước mặt Tiêu Trần Mạch, khom lưng nói: “Hồi Hoàng Thượng, Tạ đại nhân đúng là có bệnh quấn thân, có điều từ mạch đập phán đoán, bệnh của ngài ấy được khám và chữa trị thỏa đáng, qua mấy ngày nữa là khỏe thôi ạ.”
Đỗ thái y vừa dứt lời, phụ tử Tạ thị và Tiết Tử Tô không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra.
Nghe được Tạ Lan Viễn chỉ bệnh nhẹ, Tiêu Trần Mạch cũng thật cao hứng.
Chẳng qua là xét thấy trong phòng có quá nhiều người, hắn cảm thấy thể hiện gì đó quả không tiện.
Vì thế, hắn xua tay nói: “Mọi người lui ra chờ bên ngoài đi, Trẫm muốn nói chuyện với Tạ khanh một chút.”
“Dạ.” Vì vậy mọi người khom lưng lui ra ngoài.
Vượt qua bình phong đi ra ngoài, còn chưa rời khỏi Thanh Uyển, trêи hành lang bỗng truyền đến tiếng người cười nói: “Ca ca, muội thay xong rồi, huynh mau nhìn thử xem.”
Là một giọng nữ cực kỳ êm tai.
Nhưng mà, khi nhìn thấy người nói, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
“Hồ đồ!” Tạ Chương đi trước một bước ra ngoài, lớn tiếng mắng Tạ Thanh Anh đang diện bộ váy áo màu xanh thanh nhã, “Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thu-toi/736392/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.