Thời gian cứ thế trôi qua.
Mấy ngày nay, ngày nào Tạ Thanh Anh cũng nhàn rỗi ở nhà, buổi sáng đi vấn an Tạ phụ nhân, sau đó cùng ăn sáng với bà.
Ăn sáng xong, nàng lại đến phòng Tạ Lan Viễn, trò chuyện với y.
Mục đích quan trọng nhất chính là kể cho ca ca nghe chuyện trêи triều và mối quan hệ với các đồng liêu, tuy những chuyện này suốt ba năm qua nàng đều thuật lại cho huynh trưởng, nhưng mắt thấy ngày y vào triều càng ngày càng gần, Tạ Thanh Anh vẫn hơi lo lắng.
Nói suốt buổi sáng, Tạ Lan Viễn cần nghỉ ngơi, cho nên Tạ Thanh Anh trở về phòng mình dùng cơm trưa.
Sau đó nữa, lợi dụng thời gian nghỉ trưa, nàng khóa cửa trái cửa phòng lén lút xem sách cấm.
Mấy ngày nay, nàng đã xem hết số sách kia, thậm chí là đọc làu làu.
Trong quá trình xem sách, nàng không chỉ hiểu được giữa nam nữ xảy ra chuyện gì, mà thậm chí nàng còn biết được giữa nam nhân với nam nhân hoan hảo như thế nào.
Mỗi lần xem nam đông cung, trước mắt Tạ Thanh Anh đều hiện lên gương mặt Tiêu Trần Mạch, vì vậy trong thoáng chốc, từ cảm giấc lâng lâng đắm chìm trong ɖu͙ƈ vọng, nàng tỉnh táo ngay tức khắc.
Ngày hôm nay, Tạ Thanh Anh lại đến phòng huynh trưởng, nàng thấy Tạ Lan Viễn rời giường với tâm trạng tốt, chẳng những thế, hắn còn lấy ra một gói đồ rồi cười nói với nàng: “Đây là váy mới ta đặt Tiết sư phụ ở Tĩnh Nhã Hiên làm cho muội đấy, về phòng thay thử xem có thích hay không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thu-toi/736391/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.