Editor: Sa Hạ
Hoắc Cảnh Duệ cùng Ứng Thải Mị ôm nhau ngủ cả một buổi trưa, lúc tỉnh lại thì sắc mặt của hắn đã tốt lên nhiều.
Ứng Thải Mị muốn về Di Xuân điện chuẩn bị chế dược, lại bị hoàng thượng giữ lại.
Hoắc Cảnh Duệ nghiêng đầu, sắc mặt vẫn trắng bệch như trước, thấp giọng nói: "Ái phi muốn chế dược thì chỉ cần nói một tiếng để thái y viện đưa tới là được."
Ứng Thải Mị nghĩ nghĩ gật đầu, phất tay viết xuống từng loại dược liệu, đưa cho thái giám tổng quản, không hai lời vội vàng chạy tới thái y viện.
Làm lỡ việc khiến cho bệnh tình cúa hoàng thượng nặng thêm, cái mạng nhỏ này của hắn cũng mất.
Thanh Mai đưa nước nóng tới, ngoan ngoãn đứng canh bên ngoài. Nàng có thể nhìn ra được hoàng thượng không muốn có người bên cạnh hầu hạ, điểm ấy ánh mắt vẫn phải có.
Ứng Thải Mị bất đắc dĩ liếc nhìn Hoắc Cảnh Duệ một cái, thấy hắn thong thả nằm trên giường, đôi mắt đen láy mang theo vài phần ý cười nhìn về phía nàng, nàng đành phải đứng dậy đem khăn mặt làm ướt, cẩn thận tỉ mỉ lau mặt lau tay cho hắn.
Nàng híp híp mắt, có chút không vui: "Cái giá hoàng thượng quá lớn, ngay cả sư phụ còn chưa được hầu hạ như vậy đâu?"
Nghe vậy, ý cười trong mắt Hoắc Cảnh Duệ càng sâu hơn: "Ái phi nói như vậy làm trẫm cảm thấy thân thể mình có thêm mấy phần khoan khoái."
Ứng Thải Mị không khỏi bật cười, rốt cuộc hoàng thượng có bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thinh-thuong-tiec/2545430/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.