Phùng Tử Kính vừa dứt lời đã bị nói tiếp, có chút tức giận mà quay đầu đi tìm chủ nhân của âm thanh vừa phát ra là ai.
Mọi người cũng cùng quay đầu lại, thì thấy phía sau có hai con ngựa, một lớn một nhỏ. Lại nhìn lên gương mặt thì …
“Hoàng Thượng!”
“Nương nương!”
Tất cả đều hoảng loạn xuống ngựa thỉnh an.
Phùng Tử Kính càng hoảng sợ, vội vàng xuống ngựa quỳ xuống.
Cố Linh Quân nhìn một đám người quỳ xuống trước mắt, bắt đầu cảm thấy có chút khẩn trương.
Vừa mới xem đến tức giận khí thế “Gặp chuyện bất bình ra tay tương trợ” chậm rãi từ từ tan biến.
Đảo mắt nhìn Tiêu Dục Hành ngầm đồng ý cho nàng “Kiêu ngạo”, một bộ dáng tùy ý nàng xử lý.
Cố Linh Quân: “... ”
- -- “ Mình không nên làm như vậy, chết rồi, phải giải quyết sao đây?!”
Chậm chạp không thấy phía trên lên tiếng, phía sau lưng Phùng Tử Kính chậm rãi chảy ra mồ hôi lạnh, liếc mắt sang quận chúa Khang Nghi cũng đang quỳ, dần dần sinh ra hối hận.
Đánh vỡ cục diện bế tắc vẫn là hai nhà phùng – Hạ nghe tiếng mà tới.
Người tới chính là Trung Viễn Hầu và Phùng thân vương, không nói hai lời lập tức quỳ xuống, hô lớn …
“Vi thần không biết cách dạy con, xin bệ hạ, nương nương trách phạt.”
“Là Khang Nghi có lỗi, muốn phạt cũng là nên phạt nàng.”
Tiêu Dục Hành lúc này mới mở miệng, nhưng anh lại là đem củ khoai lang phỏng tay này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thay-toi-dau-tri-trong-hau-cung/3361648/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.