Tiên đế lộ vẻ bi thương, "Không có biện pháp khác sao?"
Những người khác khẳng định gật gật đầu, "Có."
"Biện pháp gì?" Trong mắt Tiên đế dấy lên ngọn lửa hy vọng.
Mọi người hứng trí bừng bừng đề nghị, "Ngươi đánh bại Đoan Mộc Ly, đưa hắn vào cái hộp kia vĩnh viễn nhốt trong nhà, sau đó cứ coi như cho tới bây giờ mình chưa từng bị bán, mấy ngày nay đều là ảo giác của ngươi!"
"..."
Ngọn lửa nhỏ vụt tắt, tiên đế bi tráng nhắm mắt lại, "Ra tay đi! Hai mươi năm sau, ta vẫn là một thần tiên!"
Vỗ vỗ bả vai hắn, giọng của mọi người vô cùng đau đớn an ủi hắn, "Ít nhất cũng vẫn là một kẻ lưu manh!"
"Yên tâm, chúng ta đều không chết được, sau khi ngươi trọng sinh có thể qua tìm chúng ta!"
"Lỡ như ngươi lờ đờ ngu ngốc, chúng ta có thể bảo bọc ngươi!"
"Đúng, chúng ta nhất định sẽ xem trọng nữ nhi nhà mình, không để tên lưu manh ngươi nhìn thấy các nàng!"
Tiên đế nổi giận, mở tay bọn họ chuẩn bị bóp chết hắn ra, "Có người an ủi như các ngươi vậy sao!"
“Lo lắng an ủi rất khác biệt như vậy mới có thể thể hiện được ngươi không giống người bình thường!"
"... Ta muốn phương pháp an ủi bình thường!"
Những người khác khinh bỉ hắn, "Thực không tiến bộ!"
"... Được, ta tự đánh chết chính mình!"
"Chậm đã." Giọng nói ôn hòa nhẹ nhàng của Đoan Mộc Ly truyền tới.
"..." Tiên đế run lên, thần sắc bi thống trên mặt tăng thêm.
"Ngươi muốn gì chứ?"
Đoan Mộc Ly đi tới, ôn hòa cười, "Ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-the-an-ta/1624376/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.