"Đúng là vì hai người bọn họ!" 
"Làm cho Đoan Mộc Ly..." 
Dạ Cẩm còn chưa nói dứt lời, Đoan Mộc Ly đã thật bình tĩnh đánh người choáng váng, sau đó cười nhìn lướt qua những người khác. 
"..." 
Vừa mặc váy cỏ lắc lư một hồi xong mọi người đều lui từng bước về phía sau, thở dài nhìn Dạ Cẩm té xỉu. 
"Thật ngu ngốc, sao ngươi có thể nghĩ đến việc hại Đoan Mộc Ly? Aizzz... Sao không thể học hỏi chúng ta chứ?" 
Sau khi Không Không bị bọn họ mạnh mẽ tung cước, chạy đến bày tỏ, "Dạ Cẩm làm loại việc này thực đáng xấu hổ! Chúng ta tuyệt đối không làm như vậy!" 
Những người khác cũng gật đầu phụ họa, "Đúng, ngay cả người như Không Không cũng không làm được, càng không cần phải nói chúng ta ~ " 
Không Không nổi giận, "Nói cái gì đó!" 
Hắn rõ ràng là cao thượng tích chút xíu đức! 
Sai, là đạo đức lớn! 
Những người khác cũng nóng nảy, đang bày tỏ quyết tâm, lại náo loạn cái gì vậy! 
Mọi người tức giận lẫn nhau, trong đám người chỉ có Thanh Long thầm cảm thấy vui mừng. 
Nhớ lại chuyện cũ, hắn không khỏi lưu lại nước mắt tang thương. 
Nhớ năm xưa... Người bị đá ra luôn là hắn! 
Đoan Mộc Ly mặc kệ bọn họ động kinh, nhặt Oa Nhi và Tiểu Trong Suốt lên, mang theo Quý Ngữ Hàm đang rơi lệ rời đi, tính đi tìm tiên đế. 
Đối tượng bọn họ muốn bày tỏ quyết tâm đều đi rồi, bọn họ cũng không quấn quýt nữa. 
Mọi người xoa xoa hốc mắt trừng đến sắp lòi cả con mắt ra, "Không cần cãi, kỳ thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-the-an-ta/1624374/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.