Bức màn xanh bị kéo đứt, chất lỏng màu xanh nhạt chảy xuống, dính ở trên tay, Đoan Mộc Ly giống như cũng không để ý.
Tam cô nương thần sắc quỷ dị nhìn chất lỏng màu xanh đang cạn giống như là bốc hơi từ trên tay Đoan Mộc Ly từ từ biến mất, đột nhiên bắt đầu cười.
"Ha ha ha......"
"Cười thật khó nghe."
Phi Phi bên kia tường xem cuộc vui có chút nhịn không được.
Tam cô nương giống như là căn bản không nghe thấy, tiếp tục cười không xong.
Cười đủ rồi, nàng ta rốt cục mở miệng nói chuyện, "Đoan Mộc Ly, ngươi biết ta tại sao có thể trường sinh bất lão không?"
"Đối với chuyện của ngươi không có hứng thú, " Đoan Mộc Ly cười nói, "Nói chính sự đi."
"......" Câu trả lời này thật nghẹn chết người.
Mọi người bất đắc dĩ nhìn về phía Tam cô nương đang chờ khoe khoang, giờ đã hóa đá, sao không học được bài học vậy?
Gương mặt của Tam cô nương hơi vặn vẹo, "Chính sự? Tốt, ta cùng ngươi nói chánh sự!"
Thần sắc nàng ta quỷ dị chỉ vào bức màn bằng cây leo trong phòng, "Ngươi biết đây là cái gì không?"
Đoan Mộc Ly vẫn là mỉm cười, "Nói chính sự đi."
"......"
Tam cô nương sắp điên rồi, rống to đem trọng điểm nói ra, "Chất lỏng của cây mây U Minh đã hoàn toàn xâm nhập vào da ngươi, hiện tại ngươi chỉ có hai cái lựa chọn, hoặc là cùng ta thành thân, hoặc là võ công từ từ biến mất, cuối cùng biến thành phế nhân không thể động đậy được !"
"......" Ngoài tường mọi người hóa đá, Mặc Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-the-an-ta/1624338/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.