Edit + Beta: Như Heo.
Chương 5: Ngồi cùng bàn.
Lúc đầu Khâu Minh Diễm còn chưa hiểu rõ ý của Tống Tiêu, ước chừng sửng sốt năm giây "máu mới kịp lên não", nhất thời tức giận đến tay chân phát run.
"Tống Tiêu, anh có ý gì! Anh coi mẹ tôi là nha hoàn sao?" Tống Tranh ngồi một bên lập tức hét ầm lên.
Tống Tử Thành thật tình không biết nên làm sao, một bên cảm thấy bộ dáng con trai vênh mặt hất hàm sai khiến rất buồn cười, một bên cảm thấy lời lẽ này có hơi quá đáng, rốt cuộc cũng phải lên tiếng hòa giải: "Tiêu Tiêu, con nói chuyện kiểu gì vậy! Minh Diễm, em đừng so đo với trẻ con nữa, Tiêu Tiêu đang mất trí nhớ mà, ngồi xuống ăn cơm đi."
"Tiêu Tiêu, dì biết con không thích dì, nhưng dù sao con cũng đã mười lăm mười sáu tuổi rồi, sao con lại..." Khâu Minh Diễm ngồi xuống thở hổn hển hai cái, vẫn là nhịn không được mở miệng nói vài câu, nói xong còn giả vờ cúi đầu lau nước mắt.
Tống Tiêu nhìn Khâu Minh Diễm vừa ngồi vừa khóc, mày nhăn càng chặt hơn, quay đầu nói với Tống Tử Thành: "Phụ thân, thiếp thất sao có thể ngồi cùng bàn với gia chủ..."
"Tống Tiêu!" Tống Tử Thành quát, thế nhưng vừa nhìn thấy con trai mím môi, Tống Tử Thành lại có chút hối hận vì đã lớn tiếng. Trước kia Tống Tiêu một năm cũng không nói với hắn được mấy câu, hiếm khi có dịp cùng nhau nói chuyện như vậy, hắn không nên dọa con trai sợ hãi, "Khụ, không được nói chuyện "thiếp thất" gì đó nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dung-nghich/127038/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.