Thượng Hạ Cung. 
A Hoa, nô tì thân cận của Văn Bích, đang hầu hạ rót rượu cho chủ tử của mình, miệng vẫn không ngừng an ủi. 
"Tiểu thư, người đừng quá đau buồn, ta nghĩ chắc do hoàng thượng quá bận nên chưa kịp qua thăm người thôi." 
Văn Bích dường như đã say, những lời của A Hoa cũng như chẳng thể lọt vào tai của nàng, nàng cứ cầm chén uống hết chén này lại sang chén khác, ánh mắt long lanh dường như sắp khóc. 
Bỗng Liêu Nguyệt bước vào phía sau lưng nàng, A Hoa đang định lên tiếng. 
"Hoàng..." 
Thì Liêu Nguyệt đưa ngón tay trỏ lên đặt lên môi mình, ý tứ muốn A Hoa ngừng thông báo, A Hoa cũng nhanh hiểu chuyện, mà biết điều lui nhanh xuống, khép cửa phòng lại. 
Văn Bích do say vẫn không nhận ra, nô tỳ của mình vừa đi mất, mà lên giọng thúc giục. 
"Rót thêm cho ta." 
Liêu Nguyệt bước tới, nhè nhẹ rót thêm vào chén cho nàng. 
Văn Bích cầm lấy chén uống tiếp. 
Liêu Nguyệt cũng dần cất tiếng. 
"Nàng say rồi, nên nghỉ thôi, uống nhiều không tốt." 
Giọng điệu chờ mong bấy lâu nay cất lên, một phát như mũi tên ghim thẳng lấy lồng ngực nàng, nàng hơi giật mình, ngước mắt nhìn người vừa nói, mà chẳng hiểu vì lý do gì, mắt nàng bỗng nhoè đi, những giọt lệ cũng dần lăn xuống. 
Nỗi lòng bấy lâu của nàng, liệu rằng hắn ta có hiểu không? 
Liêu Nguyệt hơi ngỡ ngàng trước hành động của nàng ấy, bỗng dưng nhìn mình rồi khóc, khiến hắn ta cũng bất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/3314886/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.