Liêu Nguyệt vui vẻ ăn rất ngon miệng, rồi cũng nhanh gấp thức ăn bỏ vào bát của Văn Bích mà nhẹ giọng nói.
"Nàng ăn nhiều vào, ta thấy nàng đã ốm đi rất nhiều rồi đó."
Văn Bích e thẹn đáp lời.
"Ưm, đa tạ điện hạ"
Liêu Nguyệt nhẹ lắc đầu nhìn thẳng Văn Bích mà nhẹ nhàng cất lời.
"Ta đã nói, không cần quá khách khí với ta mà."
Văn Bích nghe vậy cũng vui vẻ mà mỉm cười gật đầu.
Dùng xong bữa Liêu Nguyệt đưa Văn Bích về phòng ngủ, rồi hướng về phòng của mình mà đi tiếp.
Văn Bích nhìn bóng lưng người vừa đi, ánh mắt mất mác nhìn theo, nàng không hiểu sao, người đó đối xử nàng tốt như vậy nhưng lại không bao giờ ngủ cùng nàng.
Bất giác nàng nhớ lại cảnh thân mật của Lưu Tiết cùng Liêu Nguyệt mà khẽ thở dài tự hỏi rồi bước vào trong phòng của mình.
"Phải chăng thái tử chỉ thích nam nhân?"
******
Trong hoàng cung.
Liêu Sương đứng trước các quần thần đọc thánh chỉ cuối cùng của hoàng thượng giao lại cho nàng.
"Tuyên chỉ."
Tất cả mọi người có mặt đều quỳ xuống nghe thánh chỉ.
"Hoàng thượng chiếu viết. Thái tử thông minh tài giỏi, trẫm rất hài lòng, nay trẫm quyết định truyền lại ngai vị cho thái tử Liêu Nguyệt..."
Mọi người tuy không hài lòng nhưng chỉ biết cúi đầu nhận lệnh mà cùng đồng thanh lớn.
"Chúng thần đã rõ, thánh thượng anh minh."
Đại thái giám bên ngoài cũng dõng dạc hô to, truyền trừ trong bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769584/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.