Liêu Sương cũng nhìn ra hướng cửa, mà khẽ lắc đầu. 
"Chắc thái tử nói đúng đó, mọi việc vẫn chưa điều tra rõ, không thể suy đoán lung tung được." 
Cả ba người trong phòng nghi ngờ nhìn Liêu Sương. 
Liêu Sương thấy mọi người có vẻ không tin nên cũng vội nói thêm. 
"Không phải muội nói nói giúp vì là hoàng huynh của muội đâu, mà là trước khi phụ hoàng mất đã căn dặn muội phải tin tưởng vào huynh ấy." 
Cả ba người nghe Liêu Sương nói xong mà ai nấy cũng ngạc nhiên chăm chăm nhìn Liêu Sương. 
Dương Yến lại suy tư một chút rồi lại hỏi. 
"Có phải hoàng thượng đã truyền lại chiếu chỉ cho Thập điện hạ?" 
Liêu Sương giật mình, vội chạy ra nhìn xung quanh, rồi nhanh đóng cửa lại mà chạy vào lại nói nhỏ, như sợ ai khác nghe thấy. 
"Sao tỷ tỷ biết, chuyện này phụ hoàng bảo ta phải giữ bí mật, nếu không sẽ nguy hiểm tính mạng." 
Dương Tử chợt vỗ tay một cái như hiểu ra vấn đề mà nhìn Dương Yến nói. 
"Đúng ha, là vì tỷ tỷ đoán được việc này, nên lúc đó bảo đệ nhanh đến phủ công chúa, cũng nhờ vậy mà kịp cứu cả hai người khỏi đó." 
Liêu Sương lẫn Tống Phi chăm chú nhìn Dương Yến như chờ đợi thêm điều Dương Yến sắp nói. 
Dương Yến cũng nhìn ra mọi người đang khó hiểu vì sao nàng biết nên cũng nhanh gật đầu đáp. 
"Chuyện này không khó đoán, vì người gặp hoàng thượng cuối cùng là Thập công chúa, không lý nào hoàng thượng chỉ nói chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769295/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.