Dương Yến cũng nhanh nói đỡ cho đệ đệ của mình.
"Phụ thân, đệ đệ đã mấy ngày, ở suốt trong cung làm hộ giá nên đã kiệt sức rồi, người đừng bắt đệ ấy quỳ nữa."
Dương Tử thấy phụ thân trừng mắt mình suốt nên cũng hơi run sợ, nhỏ nhẹ hỏi.
"Phụ thân. Con làm gì sai sao?"
Dương Trung đập bàn thật mạnh như giải tỏ bực tức, hướng mắt vẫn không rời khỏi người Dương Tử mà lớn giọng.
"Ngươi xem, thái tử giao ngươi bảo vệ hoàng thượng, giờ hoàng thượng đã mất, chẳng khác là thất trách, tội không hoàn thành trách nhiệm rồi sao? Ngươi còn chưa hiểu độ nghiêm trọng của vấn đề?"
Dương Tử nghe vậy không hề sợ sệt, mà hất mặt lên nhìn phụ thân dõng dạc tuyên bố.
"Phụ thân, làm không tốt là việc của con, con sẽ tự gặp mặt thái tử nhận tội, nhất định không làm liên luỵ cho Dương phủ."
Dương Trung quát lớn, mắt đỏ ngầu.
"Co!!! ..."
Dương Yến vội rót trà dâng lên cho Dương Trung, nhẹ giọng.
"Phụ thân, người bớt giận, đệ đệ còn nhỏ."
Dương Trung nhìn Dương Yến hiểu chuyện cũng dần giãn cơ mặt ra, cầm lấy tách trà uống.
Dương Yến nhìn phụ thân đã bình tĩnh liền nhìn Dương Tử hỏi han.
"Đệ cho tỷ biết, người hoàng thượng gặp cuối cùng là ai?"
Dương Tử đáp nhanh gọn.
"Thập công chúa."
Dương Yến bắt đầu căng thẳng, ánh mắt như suy nghĩ cái gì đó.
Ba người còn lại thấy Dương Yến đứng thơ thẩn mà cũng tò mò quan sát.
Bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769302/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.