Chương trước
Chương sau
11.

Hôm nay hoàng đế tới tìm ta.

Bởi vì ta bị bệnh, bệnh nằm liệt trên giường, thái y nói là bởi vì ta có tâm sự.

"Nhan nhi, làm thế nào để muội có thể khỏe lên, chẳng lẽ là ta đã sai rồi sao?"

Hoàng đế kéo tay ta hỏi.

Hắn cho mọi người lui ra, có cả Yên tần hắn sủng ái nhất, Thục phi nóng lòng như lửa đốt lo lắng cho ta, các phi tần khác đang đứng ăn dưa và cả Lâm đáp ứng trên mặt không hề có nửa phần ý tốt.



Bệnh của ta là Lâm đáp ứng một tay bày ra, mục đích là làm cho Hoàng thượng tới gặp ta, sau đó tìm cơ hội giết hắn.

Ngày hôm đó.

"Ta đã bỏ thuốc vào lư hương từ lâu, trong chốc lát, hắn sẽ vô thức mất hết sức lực. Nếu muội giả bệnh và nói chỉ muốn gặp mình hắn, hắn sẽ vì muội mà tránh xa những người khác. Giết một nam nhân trói gà không chặt không có gì trong tay, đối với người từ nhỏ đã luyện võ như muội, sẽ vô cùng đơn giản đúng không?"

"Phải"

Ta làm bộ như đã bị khống chế, gật đầu, trong lòng kinh ngạc không thôi, nàng làm sao lại biết ta có võ công? Chẳng lẽ là ca ca? Không đâu, ca ca sẽ tuyệt đối không nói cho nàng.

Hoàng đế vẫn bi thương nhìn thấy ta.

Ta từng chút từ trên giường đứng dậy, ôm lấy cổ hắn, cây trâm độc trong tayy chỉ cách cổ hắn không tới một tấc.

"Biểu ca, đến bây giờ, ngươi còn gạt ta sao?"

Hắn nhẹ nhàng bắt lấy ta ta, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn ta chằm chằm.

Hai ta ta bị hắn đè lại, không thể động đậy.

Tim ta không ngừng đập loạn xạ.

Ta vẫn không đành lòng, quả nhiên lư hương có mê dược đã bị đổi đi rồi.

Hắn cong môi, "Nhan nhi, muội không biết thì tốt hơn."

"Ngươi......"

Lời còn chưa dứt, cổ ta bỗng tê rần, mắt ta tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

Không biết qua bao lâu, ta từ từ tỉnh lại, nhưng vẫn còn như đang trong mộng.

Xung quanh tối om. Ta đang ở đâu?

Tầm nhìn từ từ mở rộng.

Một nam tử áo xanh bước đến gần ta.

Đó là một nam tử vô cùng tuấn mỹ, ánh mắt hắn lạnh lẽo, đôi môi mà anh đào khẽ nhếch lên.

Hắn gọi to: "Ngạn nhi."

Ta cảm thấy cực kỳ bối rối, không biết phải làm thế nào.

Suy nghĩ hổn độn, rất nhiều ký ức từ sâu thẳm trong não ta lần lượt tuôn ra.

Ta......

Là ai?

Khi tỉnh lại lần nữa, ta đang ngồi ở trong kiệu.

Hôm nay, Thục Quốc đưa công chúa tới cầu thân.

Không biết hoàng thượng đã sử dụng cách gì để đánh tráo Thục Quốc công chúa thành ta.

Ta nhìn y phục đỏ rực trên người, hoàng thượng à, đây thật sự là một ván cờ lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.