10.
Ở thiên điện.
Ánh nến lờ mờ, khi nhìn qua cửa sổ, có thể thấy một dáng người tinh tế yểu điệu ở bên trong.
Nến đỏ lay động, lúc ẩn lúc hiện, ta cảm thấy một tia quỷ dị.
Vãi chưởng, chả nhẽ ta nửa đêm hẹn hò với nữ quỷ.
Chân ta hơi nhũn ra, xong rồi, ta sớm đã cho nhóm nội thị tỳ nữ lui ra, hiện tại, chỉ có một mình ta.
Ngộ nhỡ thật sự là quỷ thì phải làm sao bây giờ, ta còn chưa lưu lại di ngôn, sau khi ta chết đồ lễ hàng năm đều phải có bốn chân giò, hai con vịt quay, một mâm bánh hoa mơ, hai bánh trà, ba......
"Nương nương đứng ở bên ngoài làm gì, bên ngoài gió mát, vẫn là nên mau chóng đi vào, tránh bị nhiễm phong hàn."
Thanh âm này uyển chuyển du dương, nghe như tiếng nữ quỷ dụ dỗ.
Bất kể nàng là gì, ta đã hạ quyết tâm, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục!
Ta dứt khoát kiên quyết bước vào.
"Ngươi......"
Vẻ mặt thân thuộc hiện ra trước mắt.
Nàng nhìn ta cười.
Ta há to miệng, không khỏi hô to:
"Tẩu tẩu?"
"Nhan nhi", Lâm đáp ứng, không, tẩu tẩu ta thân thiết kéo tay ta, "Lâu rồi không gặp, muội gầy đi rồi."
Ta hoảng sợ giật giật khóe miệng, "Sao tẩu đã trở lại, còn thành đáp ứng của Hoàng thượng? Ca ca đâu?"
"Chàng đã chết." Nàng bình tĩnh, trong giọng nói không có một chút gợn sóng.
"Tẩu ở nói bậy bạ gì vậy! Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-da-chet/3318059/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.