Rất nhanh chóng đã đến ngày ba mươi tết, trước khi cùng quần thần đón giao thừa Hoàng đế đặc biệt cho phép Diệp Chi được gặp mặt gia quyến. Diệp Chi cảm thấy dạo gần đây cẩu Hoàng đế đã dung túng lẫn sủng ái mình quá mức, đêm nào cũng đến chỗ cô nghỉ lại. Cả hậu cung ghen tị đến đỏ cả mắt, mỗi lúc thỉnh an buổi sáng là những lời bóng gió lại bắn đến như tên làm cô phải căng người ứng đối.
Nếu lần này chỉ mình cô được gặp người thân thì e rằng cả tiền triều cũng sẽ có lời dị nghị nữa, cuối cùng Tiêu Cảnh Lẫm đồng ý cho tất cả phi tần trong cung được gặp lại người thân. Cô cũng chẳng muốn làm bia ngắm cho mấy người kia nhắm vào.
Dù sao thì đợi đến mùa xuân sang năm tuyển tú, người trong lòng Hoàng đế sẽ đến, cô cũng không muốn đắc tội với Hoàng hậu tương lai.
Thực ra cô muốn xin Tiêu Cảnh Lẫm hạ chỉ cho cô được về thăm nhà một hôm, song nghĩ đi nghĩ lại thì thấy không ổn. Cha cô vừa được phong lên làm Hộ Quốc công, nhà họ Diệp danh tiếng đang dâng cao, bây giờ cô lại được vinh sủng về thăm nhà thì không chừng Hoàng đế lại nghĩ rằng nhà cô cậy công cao át chủ mà nảy sinh dã tâm.
Khóe mắt Diệp Chi đỏ ửng đang cúi người dựa đầu trên chân mẹ. Châu Liên, mẹ ruột của Diệp Chi vỗ về con gái.
“Đã lớn đến thế này rồi nhưng vẫn còn làm nũng với mẹ.
Diệp Chi cầm lấy bàn tay mẹ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3645603/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.