Thời điểm cận Tết là thời điểm mà hậu cung bận rộn nhất trong năm. Những năm trước vì quyền quản lý hậu cung phân chia cho Diệp Chi một phần nên nàng phải thường xuyên ra mặt.
Chuyện hậu cung nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít nhưng mấy việc lặt vặt cũng đủ làm cho Diệp Chi thích nhàn nhã mệt mỏi một phen. Năm nay thì khác, Diệp Chi vừa bị giáng chức lại còn vừa bị cấm túc thì tất nhiên là rảnh rỗi thảnh thơi.
Rảnh đến độ người lười biếng như Diệp Chi cũng có cảm thấy chút chán. Vì vậy cô đã đặc biệt học hỏi việc may vá quần áo giết thời gian. May quần áo phức tạp, Diệp Chi không học được trong một sớm một chiều nên cô đã chọn may áo cho cún cưng của mình.
Sau vài ngày loay hoay thì Diệp Chi cũng may xong được cái áo khoác nhỏ. Diệp Chi nhìn ngắm cái áo trên tay, càng ngắm càng hài lòng với thành quả của mình.
Chậc!
Nhìn chung thì cái áo cũng không bị bạo hình bẹo dạng là được rồi.
Khi Tiêu Cảnh Lẫm thức tỉnh trong hình dáng của Cục Bông thì thấy gương mặt trắng nõn của Diệp Chi ngay trước mắt mình.
“Cục Bông ngoan để chị mặc áo ấm cho em nha”
“Gâu.”
Sau khi bất giác sủa một tiếng Hoàng đế ủ rũ nhận ra hình như mình ngày càng thuần thục trong việc lấy lòng cô gái này. Biết Diệp Chi đã biết rõ mình cố ý lấy nàng vào hậu cung chỉ để kiềm chế Diệp tướng quân chứ không thật lòng đối tốt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3644095/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.