“Nương nương, người đừng đọc sách nữa sẽ hại mắt.”
Diệp Chi chỉ ừ một tiếng nhưng vẫn không buông quyển truyện trong tay xuống. Quyển truyện dân gian này hôm qua cô còn đọc dang dở thì bị Tiêu Cảnh Lẫm đến cắt ngang, nay cô phải đọc bù mới được.
Phàn ma ma thấy nương nương nhà mình vẫn không nghe theo thì đành châm thêm đèn cho cô.
“Đêm nay Hoàng thượng lại nghỉ ở Cần Chính điện. Không hiểu sao Hoàng thượng đã cho người mang thẻ bài đến nhưng một lúc sau lại ngủ mất.”
Sáng nay đến thỉnh an Hoàng quý phi, Diệp Chi đã phải đánh thái cực quyền với những lời nói bóng gió của phi tần.
“À, ta còn tưởng là tối nay sẽ lật thẻ bài của Tô quý phi.”
Cục Bông đang nằm trong ngực Diệp Chi cũng đang chăm chú nhìn vào từng dòng chữ trong quyển sách, cái đuôi ỉu xìu cụp xuống. Đêm hôm qua hắn không hề xuyên vào thân thể của con cún kia, hắn cứ tưởng mọi chuyện như vậy đã kết thúc. Không ngờ lúc hắn định lật thẻ bài thì lại buồn ngủ, cứ như thế lúc mở mắt ra thì đã thấy mình ở Hàm Phúc cung.
Đậu Nhi thắc mắc: “Sao nương nương lại đoán là Tô quý phi?”
Hậu cung nhiều nữ nhân xinh đẹp như thế, Tô quý phi cũng đâu có là người xinh đẹp nhất.
Diệp Chi lật sang trang mới, “Trong hậu cung này không có người Hoàng thượng đặt lên đầu quả tim nhưng người hắn thấy vừa mắt nhất chính là Tô quý phi.”
Tô quý phi là con gái tả thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3644061/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.