Phi tần của tiên đế ra đi, hậu cung tiền triều vốn chẳng được mấy ai quan tâm, đến khi Long Phong đế truy phong bà là Kính Quý thái phi thì người tới linh đường Triệu thái phi phúng viếng mới bắt đầu đông lên. 
Tuy nhiên, người thật sự đau buồn vì sự ra đi của Triệu Thái phi chỉ có nhóm Thái phi ở Tây cung kia. 
Trong cung không cho phép khóc than, chỉ có ở trước linh đường của Triệu thái phi, bọn họ mới dám đau đớn gào khóc, khóc vì Triệu thái phi, nhưng cũng khóc cho số phận chính bản thân mình. 
Cửu Châu và Thần Vương mặc đồ trắng đi đến dâng hương tiễn bà một đoạn đường cuối cùng. 
"Quy cách tang lễ của Kính Quý thái phi đã được quyết định." Thần Vương nắm tay Cửu Châu, "Bà ấy sẽ được an táng ở lăng thái phi chứ không hợp táng cùng tiên đế." 
"Tốt quá rồi." Cửu Châu quay đầu nhìn tăng nhân đang tụng kinh bên linh đường, siết chặt ngón tay Thần Vương. 
Khi còn sống, tiên đế cưỡng đoạt dân nữ đưa vào cung, sau khi chết ít ra cũng phải trả lại cho bọn họ một mảnh bình yên. 
"Vương gia, Vương phi, xin hai người dừng bước." 
Cửu Châu quay lại, là lão ma ma hầu hạ bên người Triệu Thái phi. 
Bên hông ma ma buộc một sợi đay trắng, gương mặt tiều tụy, bà bước tới hành lễ với hai người, "Trước khi Quý Thái phi lâm chung đã nhờ nô tỳ mang vài món đến giao cho Vương phi. Nếu Vương phi chịu nhận thì xin hãy đi cùng lão nô một chuyến." 
"Mời ma ma dẫn đường." 
Không còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/359473/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.