Đều là hoàng tử với nhau, có ai mà không có chí tiến thủ cơ chứ?
Hoài Vương quay sang nhìn An Vương đang cười ngây ngô rồi lại thản nhiên thu hồi tầm mắt, riêng tên này thì ngoại lệ.
Vì tác phong hành sự trước đây của Thần Vương quá mức hoang đường, thế nên cả đoàn quan viên đi theo đều lo lắng sẽ có chuyện vào thời khắc quan trọng.
Đọc văn tế...
Có thể học thuộc Nông tang ký thì đọc hết văn tế hẳn cũng không thành vấn đề nhỉ?
Kiệu rồng đến Viên Khâu, mọi người nhìn thấy Thần Vương phong thái nghiêm trang, cử chỉ lại nhẹ nhàng điềm tĩnh, cầm hương bước từng bước lên thềm ngọc, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Bốn vị hoàng tử đứng ở hàng đầu, ngẩng đầu nhìn bóng lưng Vân Độ Khanh từng bước từng bước đi lên vị trí cao nhất, tâm trạng không ai giống ai.
Có lẽ thứ hắn giẫm lên không phải là thềm ngọc, mà là suy nghĩ không an phận của bọn họ.
***
"Tiểu thư định xuất cung sao?" Xuân Phân thấy Cửu Châu thay cung trang sang trọng, mặc vào một chiếc áo ngắn tay hẹp và váy suông màu trắng.
"Ừ, ta đã bẩm với mẫu hậu rồi." Cửu Châu gật đầu, tháo vòng ngọc, vòng vàng trên tay xuống, xõa tóc ra búi lại kiểu Nguyên Bảo đơn giản, "Ta sẽ trở lại trước khi trời tối."
Bấy giờ Xuân Phân mới để ý có vài nữ thị vệ mặc đồ tay túm đứng ngoài cửa, gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén, thoạt nhìn không giống người bình thường.
"Để nô tỳ đi cùng tiểu thư nhé." Xuân Phân không mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/359472/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.