Cửu Châu chợt dừng bước, bổ não tỉnh thần? 
Sau lưng vang lên tiếng bước chân, Thần Vương đoán ra ngay là Cửu Châu, hắn quay đầu, mỉm cười, "Ta đoán là nàng mà." Hắn nhìn Hương Quyên đi sau Cửu Châu, "Nàng từ chỗ mẫu hậu sang đây sao?" 
"Mẫu hậu nói Minh Nguyệt cung bây giờ đông người nên phức tạp, sợ ta thấy chán nên bảo ta ra ngoài đi dạo." Cửu Châu thấy có lẽ là do mẫu hậu sợ nàng học theo mấy lời lươn lẹo của nhóm phi tần kia, nên mới kiếm cớ đuổi mình ra ngoài chơi. 
"Bái kiến vương phi." Mấy quan viên nhìn thấy Cửu Châu, vội vàng chắp tay hành lễ. 
"Bất cẩn quấy rối chư vị đại nhân, mong mọi người thứ lỗi." Cửu Châu nghiêng người đáp lễ, hấp háy đôi mắt nhìn Minh Kính Châu, "Phụ thân, mọi người đang nghị sự, nữ nhi xin phép lánh mặt." 
"Vương phi không cần phải tránh mặt, chúng ta chỉ nói vài câu, không bàn chính sự." Một vị quan viên lên tiếng, "Nhưng sắp tới đây e là Vương gia sẽ hơi vất vả, mong vương phi chăm sóc vương gia thật tốt." 
"Hả?" Cửu Châu khó hiểu nhìn Thần Vương, sau đó lại đánh mắt sang Minh Kính Châu, "Phụ thân, có chuyện gì thế?" 
"Bệ hạ hứa hẹn, chỉ cần điện hạ học thuộc Nông tang ký trong vòng năm ngày sẽ đồng ý mở ân khoa." Minh Kính Châu im lặng một lúc, "Con ở trong cung nhớ hầm canh đầu cá cho điện hạ dùng thêm." 
Cửu Châu không nhịn được bèn nói, "Có lẽ phụ hoàng vốn không muốn mở ân khoa." 
Nhóm quan viên nghe thế đồng loạt quay sang. 
Khéo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/359452/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.