Lâu Nguyệt Dao vừa tới cung Vĩnh Ninh đã nhận được sự hỏi thăm hết sức nồng nhiệt từ bè phái Trinh phi.
- Đường đường là ngọc quý trên tay bệ hạ mà lại phải sống trong tòa các bé tẹo như cái lỗ mũi. Thật tội nghiệp!
Chính điện cung Vĩnh Ninh khi ấy chỉ có dăm bảy người. Hoàng thái phi chưa có mặt. Bọn họ chẳng buồn lo sợ tai vách mạch rừng, cứ thế mà bàn tán xôn xao. Họ châu đầu ghé tai như thể đang nói chuyện gì cơ mật lắm, ấy thế nhưng tông giọng lại cất cao đến mức ba phi tần cung Phồn Dương vừa bước vào chính điện cũng nghe thấy.
- Chứ còn gì nữa! Hương mỹ nhân gì mà lợi hại thế không biết? Thổi một hơi là tâm tưởng sự thành ngay!
- Người ta xinh đẹp nức tiếng kinh thành, chỉ kém hơn ừm... chút đỉnh. Chúng ta làm sao mà bì kịp!
- Ta mà có được diện mạo như thế, ta cũng không dám bắt công chúa trưởng phải chịu khổ cực với mình đâu.
Lâm quý nhân mặc váy xanh bỗng ho khan mấy tiếng. Đám phi tần đang nói bóng nói gió thình lình quay ra dán mắt vào nhân vật chính gây xôn xao hậu cung độ rày. Tôn Mộng bèn dẫn đầu ba phi tần cung Phồn Dương đến thăm hỏi họ.
Phép tắc trong cung không thể làm trái. Đã thấy nhau rồi, không vấn an nhau thì không phải phép.
Mọi phi tần đều hiểu bất kể bọn họ nói xấu nhau, hoạnh hoẹ nhau, bày mưu tính kế hạ bệ nhau, đấu đá đến long trời lở đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quy-phi/3732663/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.