Hoàng thái phi không vừa lòng:
- Nhà quyền quý hay nhà thường dân cũng đều do miệng ngọc lời vàng của bệ hạ chọn ra cả. Khi ấy ta không ưng bụng, nhưng bệ hạ nói chắc như đinh đóng cột rằng quyền quý và thường dân đều thần dân của người, mài dũa ít lâu ắt sẽ thành ngọc quý. Tuyển tú mất trọn một năm Nguyên Hựu thứ tư, đến nay đã gần hết năm Nguyên Hựu thứ năm, vị chi là gần hai năm*. Mài dũa kha khá lâu, ắt họ đã sắp thành ngọc quý cả rồi. Những tám cô xinh đẹp khéo léo, sao không thấy bệ hạ tin cậy gửi gắm việc đại sự cho họ?
Thân Long Chương cười, tỏ ý hối lỗi:
- Đó quả thật là chỗ thiếu sót của con. Khi ấy con đã nghĩ tuyển tiểu thư nhà quyền quý nhiều, ai nấy đều đã kinh qua tranh đấu hậu viện, ắt sẽ khiến hậu cung trở thành một nơi gió tanh mưa máu. Đến nay con mới thấm thía lời vàng ngọc của mẫu phi. Các phi tần xuất thân thường dân vẫn phải được rèn luyện nhiều hơn. Nhưng chuyện chọn người nuôi nấng Vĩnh Xuân chỉ e không chờ thêm được nữa. Mong mẫu phi chớ trách!
Nói đến đây, Hoàng thái phi lại sầu lo:
Gấp gáp đến thế sao? Nay đã là dịp cuối năm rồi. Từ triều đình cho đến hậu cung đều bận rộn. Không chờ sang năm được à?
- Đầu năm mới là lúc diễn ra các sự vụ lễ lạt cúng tế quan trọng, càng bận rộn hơn nữa. Phải đến tầm tháng ba mới được ngơi nghỉ chút ít. Thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quy-phi/3732662/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.