- Chính thế đấy ạ! Tuy là trước đó chúng thần thiếp chỉ mới quen biết nhau nhờ kì tuyển tú. Nhưng trải qua tháng ngày chung đụng, dần dà ba tỷ muội cũng quý mến nhau.
Lâu Nguyệt Dao bật cười, đánh mắt sang hai tỷ muội Tôn Mộng và Liễu Thanh Thanh. Bắt được ám hiệu của Dao muội, Liễu Thanh Thanh nhanh nhảu tán thành:
- Nhờ bệ hạ nhắc thần thiếp mới nhớ. Chắc hôm nào đẹp trời thần thiếp phải tới hai cung Thiều Hoa, Gia Tường để bái tạ hai vị nương nương đã khéo thu xếp cho thần thiếp được ở chung hai tỷ muội dễ mến đây mới được.
Hoàng đế nhắc Liễu Thanh Thanh mới nhớ. Còn Lâu Nguyệt Dao phải nhờ Liễu Thanh Thanh nhắc mới nhớ ra dạo này nàng đã quên lui tới, thăm hỏi vị nữ quan* đã giúp mình bóng gió trước mặt hai phi Đoan, Trinh. Có lẽ xử lý xong chuyện này, nàng phải đích thân đi một chuyến mới được.
Tôn Mộng không nói lời nào. Nhưng từ cái cách nàng nhìn hai muội muội với ánh mắt dịu dàng, môi hé nở nụ cười trầm tĩnh, Hoàng đế biết tình cảm của Tôn quý nhân dành cho Lâu mỹ nhân và Liễu tuyển thị chẳng kém cạnh bọn họ chút nào.
Thân Long Chương vui mừng khi thấy hậu cung của mình được yên ấm. Song, ngài vẫn nỡ lòng gạt phăng bầu không khí ấy đi.
- Hai nàng có biết trẫm cho vời hai nàng đây vì việc gì không?
Tôn Mộng, Liễu Thanh Thanh nhìn nhau, rồi một mực phủ nhận.
- Tâu, không ạ.
Hoàng đế ngoắc tay ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quy-phi/3726794/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.