* Hạnh ngộ: may mắn mà gặp gỡ (từ điển Nguyễn Quốc Hùng)
Khi Lâu Nguyệt Dao rời khỏi cung Vĩnh Ninh, tuyết đang bay lưa thưa trên đỉnh đầu. Thời tiết càng lúc càng lạnh. Sáng sớm hôm nay, Nhâm Hòa tới đánh thức nàng cho kịp đi hầu bệnh, mới báo cho nàng hay tuyết đã rơi rồi.
Chỉ sau một đêm trời đổ tuyết, trên mái ngói lưu ly vàng óng của trùng trùng lớp lớp những tòa cung điện nối dài đều trắng xóa. Vườn tược, cỏ cây, núi giả được bao phủ bởi không khí tiêu điều, ảm đạm của tháng trọng đông*. Bước chân các cung nhân mặc cung trang mùa đông dày, ấm cũng bất giác mau lẹ hơn.
Có lẽ Hoàng thái phi cũng biết chuyện xảy ra ở cung Vĩnh Ninh đã khiến phi tần hậu cung sinh lòng oán thán. Bà không để bọn họ ba quỳ chín lạy mình như mọi khi nữa mà bảo thị nữ Tố Thiến thay mình truyền lời miễn tất thảy nghi lễ. Cung tỳ trong cung Vĩnh Ninh đã chuẩn bị sẵn điểm tâm, trà nóng, đốt sẵn lò hương. Hoàng thái phi ngồi tựa lưng vào gối dựa trên trường kỷ làm bằng gỗ tử đàn. Khuôn mặt bà nhợt nhạt, tinh thần sút kém, không giống như đang giả bệnh.
Mang tiếng là đi hầu bệnh, song Hoàng thái phi nào có thiếu người hầu kẻ hạ, các phi tần đành vâng mệnh ngồi trò chuyện với bà trong chính điện ấm áp, sực nức hương thơm. Cả một sảnh đường đông nghịt người, đâu đâu cũng toàn nữ nhân, quần là áo lượt, trâm cài trang sức lóa mắt. Độ này, hoa cỏ trong vườn ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quy-phi/3724811/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.